Hãy hỏi đơn giản, Một ngày bình thường của bạn như thế nào? Câu hỏi này quăng quả bóng vào sân của anh ta, vì vậy bạn chỉ cần ngồi phía sau và nghe. Vẻ mặt của bạn trở nên bớt căng thẳng và bạn mỉm cười. Đừng yêu cầu một người có chuyên môn trao của cải của người ấy một cách miễn phí.
Thời gian để có những giây phút yêu thương dành cho gia đình ư? Đương nhiên. Hoặc họ gửi lời chúc tốt đẹp về kỳ nghỉ trong quá khứ, hiện tại hoặc tương lai. Nếu người đầu tiên đến, chẳng hạn ngồi đằng sau phía bên phải phòng, người tiếp theo sẽ ngồi đằng trước phía bên trái phòng.
Tôi chắc chắn là chuyện này đã từng xảy ra với bạn. Ồ, không, Tina, tôi đã, đại loại như là, bị phá hỏng hoàn toàn. Câu trả lời của tôi là mọi người quá nhạy cảm khi câu đó dành cho chính họ.
Khi đó, cách đây vài năm, một phụ nữ mà tôi chưa bao giờ thấy xuất hiện trước mặt tôi ở khu vực lễ tân. Trang sau màu đen và một bên đục còn một bên bóng. Cháu muốn nói là cháu thích đi, nhưng cháu chẳng biết nói gì cả.
Đó là nơi mà người ngồi cùng tôi trên chuyến bay từ Denver sống. Câu hỏi duy nhất có thể được phép là Cho tôi xin tấm danh thiếp của ngài có được không? Trước tiên, hãy để điện thoại ở vị trí mà bạn thường đeo.
Lúc đó không cần phải nén cảm xúc của bạn. Đấy là chưa nói đến lòng tự hào và tình cảm nồng nàn mà nó đem lại trong mối quan hệ của hai bạn. Một tấm danh thiếp thú vị, tôi khen lấy lệ.
Tiếp đó, trong một câu mới, thông báo cho người nghe về vai trò của người ấy trong cuộc sống của bạn. Trên thực tế, đôi khi nó được nói thô lỗ đến nỗi nghe giống như một sự đe dọa chết người. Việc đó chứng tỏ với mọi người là Petra không theo kịp câu chuyện và chỉ muốn nói về một điều cô ấy đã cố gắng trước đó.
Cô ấy sẽ rất vui khi bạn nói câu đó. Đương nhiên người tiếp viên đó không thể không nghe thấy. Người nghe sẽ không bao giờ đoán được bạn đang đưa ra quan điểm ban đầu.
Về nhà, bạn vẫn còn sướng rơn lên. Nào, bây giờ hãy đi từ ước muốn sang công việc. Hãy tưởng tượng tôi đã vui sướng thế nào khi đến cơ quan vào sáng thứ Hai và thấy thư của anh.
Hừm, đó là sáng kiến của tôi. Trong khi tôi đang đảo mỳ trên bếp, tôi nghe anh gọi từ trên giường, Ulla, lại đây. Thời đại đã thay đổi, nhưng thực tế thì không.