Văng vẳng đâu đây là tiếng thần Ston cười giễu cợt. Ông ngước nhìn những nhánh cây đu đưa trong cơn gió thoảng nhẹ của buổi ban chiều cùng những tia nắng lung linh trên thảm cỏ xanh mượt phủ đầy những cây cỏ bốn lá mềm mại như nhung trải rộng dưới chân, chưa bao giờ ông thấy lòng mình bình yên đến thế. Ngay khi thấy Nott, con chim lập tức bay đi.
Nott nghĩ rằng có lẽ thần Gnome đang nói dối. Cuối cùng chàng nhớ đến lời thầy chàng vẫn thường nói: Đừng tin vào những ai muốn bán sự may mắn, thành công cho bạn. Ta đến đây để thương lượng với mi một việc.
Nhận ra Nott, anh mừng rỡ: - Vì nếu ta không làm như vậy thì người sẽ không tin ta. Đó là một buổi chiều mùa xuân đẹp trời tại công viên trung tâm.
Nếu như theo lời thần Gnome và Bà chúa hồ thì rõ ràng anh đang lãng phí thời gian của mình ở đây. Giọng cười của bà vừa chói tai vừa sâu thẳm và vang xa tới hàng vạn dặm. Thất bại và cơ hội này quá lớn - sẽ không bao giờ có một dịp nào như thế này nữa.
Ngươi không biết là chỉ khi ngươi thực hiện những điều mới mẻ thì ngươi mới có thể đạt được những kết quả mới hay sao? Nếu đất ở đây không được thay đổi thì mọi thứ vẫn sẽ như cũ và sẽ không bao giờ có cây bốn lá nào mọc lên ở đây cả. Tốt nhất là ngươi hãy nhanh chóng quay về lâu đài hay đi cứu một cô nương nào đó đang trong vòng nguy hiểm đi. Nhận ra Nott, anh mừng rỡ:
Sid suy nghĩ trong chốc lát, sau đó chàng nói: Còn sống - còn hy vọng. Đất ở chỗ cây bốn lá mọc luôn cần trong tình trạng đầy nước.
Nước chỉ có đổ xuống hay chảy vào ta mà thôi. Ánh mắt cương nghị của chàng như bừng sáng lên hơn bao giờ hết: Nó không thể nào mọc được ở đây.
Nếu chúng không hát, nước trong hồ sẽ không bay hơi, và nếu nước không bay hơi thì hồ sẽ bị ngập nước, và nếu hồ quá đầy nước gây ra ngập lụt thì rất nhiều cây cối, hoa quả, và sinh vật trong rừng sẽ bị chết. Nhưng sự may mắn đó lại không tùy thuộc vào chúng ta, đó là lý do tại sao nó không kéo dài lâu được. Họ không hề biết đó là những hạt giống may mắn của Cây Bốn Lá thần kỳ, ngược lại họ còn hết sức bực bội vì chúng.
" Nếu cậu muốn thì tôi sẽ kể cho cậu nghe câu chuyện đó. - Thật ra, cái địa điểm mà con đã chọn không có ý nghĩa gì đặc biệt ở đây cả. Phải biết tin vào chính mình.
Là một hiệp sĩ thực thụ, Sid biết mình cần tạo ra một điều khác biệt, và đó chính là bước đi đầu tiên để dẫn đến thành công. Sự may mắn do chúng ta tự tạo ra mới là may mắn thật sự, và nó sẽ có thể ở với chúng ta lâu dài. Sequoia là cây mọc đầu tiên ở khu rừng này, vì thế nên bà đứng sừng sững ngay giữa rừng.