Sexhdhay

Gã sếp háo sắc hiếp dâm cô vợ xinh của cấp dưới

  • #1
  • #2
  • #3
  • Nghĩa là mình phải tự ngắm trân trân cái bộ mặt của mình trong gương, dù có phải thất vọng cũng ráng chịu. Có gì đáng chán đâu? Ngay trong công ty địa ốc cũng có cảnh đẹp lạ lùng, biến hóa của đời sống. Cũng chẳng cần sách.

    Ở trên tôi đã có dịp nói đến khoảng thời gian mênh mông là 44 giờ từ 2 giờ chiều thứ 7 đến 10 giờ sáng thứ 2. Bạn bảo bạn không biết chơi dương cầm, không biết chơi vi-ô-lông và tới băng-giô cũng không biết gảy, tóm lại, chẳng biết chút gì về âm nhạc cả. Nhưng tôi nhấn mạnh rằng văn chương không bao gồm hết khu vực hiểu biết của loài người.

    Trong cái xứ sở của thời-gian, giàu nghèo cũng như nhau, khôn dại cũng như nhau. Bạn đừng tưởng tượng rằng tuần sau, nước sẽ ấm hơn đâu. Tôi la lớn lên như vậy.

    Và khi đã quyết định làm xong một công việc nào thì dù nó buồn chán đến đâu, cũng phải làm cho xong. Ở trên tôi đã có dịp nói đến khoảng thời gian mênh mông là 44 giờ từ 2 giờ chiều thứ 7 đến 10 giờ sáng thứ 2. Tôi biết có những người cứ đọc, đọc như người ta uống rượu.

    Ra khỏi nơi mình ở cũng là khá rồi đấy. Tôi có thể nghe óc bạn như nghe điện thoại ở nên tai tôi vậy. Quyết tâm ngừng công việc lại để tránh cái nguy đó, là một giải pháp vô ích.

    Mà cũng không ai lãnh nó nhiều hơn hoặc ít hơn bạn. Trong chương trình hàng ngày, tôi không dự tính thời giờ đọc báo. Không yêu văn chương không phải là một tội, cũng không phải là dấu hiệu của sự ngu dốt.

    Nếu một người làm cho hai phần ba đời sống của mình tuỳ thuộc một phần ba còn lại, mà trong một phần ba này lại uể oải làm việc, thì làm sao hy vọng sống một cách đầy đủ được? Câu châm ngôn đó chưa đúng hẳn. Bạn phải phải phân biệt văn chương và sách nghiên cứu về những đầu đề không phải là văn chương.

    Tập trung tư tưởng chỉ là bước đầu thôi (phải bỏ ra ít nhất nửa giờ vào việc đó). Thưa bạn, tôi nhiệt liệt lập lại rằng tôi viết cho bạn đấy. Câu châm ngôn đó chưa đúng hẳn.

    Mặc dầu vậy, tôi vẫn phải viết vì cần phải viết. Thế này thì khó chịu thật. Bạn có nhớ những tối đi đờn ca trong một đám tiệc không? Khi có việc gì nhất định để làm buổi tối, một việc gì cần hết năng lực của bạn, thì bạn chỉ nghĩ tới việc đó thôi, bạn cũng thấy hăng hái, vui vẻ suốt ngày rồi, phải không?

    Tôi tin rằng dùng bảy giờ rưỡi đó một cách đầy đủ, thì đời sống trong tuần sẽ sinh động lên, hăng hái lên, và bạn sẽ ham thích cả những công việc chán nản, tầm thường nhất. Tôi lại làm cho bạn chú ý tới chân lý chói lọi này, là không bao giờ bạn có "nhiều thì giờ hơn" đâu, vì lẽ lúc nào bạn cũng đã có tất cả số thì giờ mà bạn có. Nguyên nhân mối nguy đó là tại ta ráng làm nhiều quá, và chỉ có một cách tránh nó là lập lại chương trình, làm bơn bớt đi những cái nghề, càng học, càng ham, và có những kẻ thích hăm hở gắng sức tới nỗi luôn luôn như không kịp thở.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap