Sexhdhay

Phát hiện em gần nhà mở tiệm mát-xa cạnh bên nhưng có gã chồng “yếu sinh lý”

  • #1
  • #2
  • #3
  • Nghệ thuật, nghệ thuật mà làm gì khi mà bạn chẳng có mấy thiện cảm với từ nghệ thuật? Thật ra, cảm giác về khái niệm nghệ thuật thực chất trong bạn chỉ đơn giản là những tầm cao. Tại sao phải mệt thế nhỉ? Hóa ra trong những lựa chọn diễn đạt nội tâm, vì lười tra từ điển định nghĩa hoặc không mấy tin tưởng vào chúng (những từ nhạy cảm, chúng đã được định nghĩa chung cho cả thế giới đâu), hắn hay bị lẫn lộn giữa sáng tạo, nghệ thuật và đời sống. Nhưng nó còn nhiều việc mà cái tuổi đó khó tự điều tiết hợp lí: Học chính, học thêm, tập luyện thể thao (khá chuyên nghiệp, ăn lương).

    Nói hơi trống không vì bằng tuổi, hồi bé lại học cùng lớp. Nhưng sau đó thì lại là những cơn đau kéo dài do cơ bắp không kham nổi. Hoặc phải tìm cách thay đổi xu hướng xấu.

    Người trong cuộc ít chịu hiểu điều này. Có người cười toe toét. Màu xanh của bể bơi.

    Đi lên, đã có người lấy thuốc ra hộ rồi. Vừa đi đá bóng về buổi chiều, bác hỏi: Hôm nay cháu có đi học không. Khi rảo bước nhanh, lên xuống cái cầu thang dốc không có bậc, đưa tăcxi vào cổng… bạn lại thấy những cơn mệt bị hắt phăng sang một bên.

    Công tắc ở đâu để mẹ tắt cho. Và thích được dẫn đi hơn. Bạn sẽ thôi ngạc nhiên khi nhận ra đó là sức mạnh tinh thần của đam mê.

    Mà lại nghĩ về con người. Nàng bảo: Anh ăn hộp cơm kia đi. Vì sự ích kỷ ngu hèn ấy mà mày cho mình quyền phán xét xung quanh chỉ với ngần ấy năng lực.

    Bố mẹ dắt bóng nhưng không lừa qua được tôi. Suy ra bạn sai và bảo thủ. Qua bao nhiêu mệt mỏi, đây là lúc để nghỉ ngơi.

    Chắc mẹ không đi được một mình. Ông anh cứ kéo cửa vào, mãi không mở được, tôi nhẹ nhàng đẩy cửa ra. Nhưng bạn cũng tìm cách tiêu xài cho bằng hết.

    Chỗ còn lại trong tủ thì không nỡ giết. Tinh thần của ta vẫn khá thông thoáng nhưng đầy mệt mỏi, đâm ra nó hay sợ vớ sợ vẩn, biết làm sao. Thật ra, khi đã muốn sống cho ra sống thì ai cũng phải bon chen.

    Ngồi một tẹo thì một ông nữa mở cửa vào, phủi nước trên các ghế và trèo lên một cái, ngồi bó gối. Với họ, thức trắng đêm viết, đọc rồi ngủ li bì đến 3 giờ chiều không phải là triệu chứng của cô độc, bệnh tật mà là sống vô tổ chức, thiếu nghị lực. Trên mặt đất nhờ nhờ bàng bạc, còn dăm giọt loang lổ vương lại.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap