Điều lạ duy nhất của bản danh sách này, cho đến lúc này, chỉ có thể là Watson đã đặt thứ tự chức danh quan trọng của mình ở vị trí thứ hai, sau các nhà sản xuất. Tài liệu của hãng IBM còn ghi rõ những nhân viên của IBM mà khiếm thị thì được nhận máy này miễn phí. Năm đó Watson 17 tuổi, tức 1891, và lần đầu tiên biết đến một thành phố.
Đó là một cách ông phát biểu tầm nhìn dài hạn cho tập đoàn. Lúc này, bản án độc quyền làm hỏng thanh danh của ông đã được tòa án phúc thẩm công bố xóa tội được một năm. Watson với cỡ chữ lớn và bên dưới là ghi danh công lao của ông: Incoporates IBM người đã tổ chức nên IBM.
Không thể vay mượn hay chờ đợi gì bên ngoài, cho nên cách khôn ngoan, như Watson đã làm, là hãy tận dụng mọi sức mạnh mà nó vốn có, để hành động tập trung. Ông cương quyết bắt cha phải vào IBM vàcha đã buộc phải nghe theo. Không thể vay mượn hay chờ đợi gì bên ngoài, cho nên cách khôn ngoan, như Watson đã làm, là hãy tận dụng mọi sức mạnh mà nó vốn có, để hành động tập trung.
Và chúng có ý nghĩa thực tế trong thế giới văn minh. Ngay trong năm đó, 1912, Watson cầu hôn và được nhận lời. Tác giả Maney viết rằng: Trong cuộc đời mình, Watson có thể mất tất cả nhưng những gì còn lại sẽ là người vợ thân yêu của ông.
Khi các cửa hàng của các đối thủ bị thua lỗ, công ty của Watson mua lại các cửa hàng đó. Và đủ sức cũng có nghĩa là thấu hiểu quy mô phức tạp và tinh vi của tám đơn vị (division) kinh doanh của IBM. Đừng bàn nhiều về máy móc, hãy nói đến những khó khăn của doanh nghiệp.
(Make time your ally and time will make you). Mặt khác, không ai mạo hiểm hơn Tom khi dám dốc nhiều hơn sáu lần doanh thu của mình để tạo ra một cuộc cách mạng máy tính. Một công ty vĩ đại không nằm ở chỗ nó có bao nhiêu tiền, bởi vì doanh nghiệp nào rồi cũng thăng cũng trầm, mà là ở chỗ năng lực vượt qua những bước ngoặt của nó.
Còn nhà báo cao cấp của Business Week, Sam Jeffle, đã viết bài bình luận về cuốn sách của Black trên báo này vào 12. Watson gật đầu mà không biết rằng con trai của mình muốn hướng đến mục tiêu nhân dự án này mà nghiên cứu luôn khả năng thiết kế máy tính có khả năng bán cho thị trường rộng lớn. Trong khi đó, nước Đức là thị trường lớn thứ hai
Ông nội Jeffle bị Nhật phát-xít giết chết tại đây. Điều này rất đặc biệt bởi lẽ ông được miêu tả là nhà lãnh đạo gia trưởng, nóng tính và quyền lực hình ảnh của ông được treo khắp nơi trong công ty, nhà máy. Đết lượt Watson yêu cầu Tom suy nghĩ về điều đó.
Nhưng các quyết định cuối cùng vẫn thuộc về Watson, với tư cách chủ tịch tập đoàn. Nội bộ cạnh tranh lẫn nhau để cùng mạnh lên là một lý thuyết vẫn thường thấy và cần được trân trọng. Nó phải hiển nhiên đúng như một tiền đề.
Ông thề sẽ sống xứng đáng với hy vọng của cha. Không nhà ra quyết định nào ngờ nghệch cả. Gerstner gọi là tâm niệm thị trường, tốc độ và làm việc nhóm.