Sexhdhay

Cha trả bài thiên thần nhỏ kế dâm dục bím rậm rạp

  • #1
  • #2
  • #3
  • Chuyện tôi vừa kể xảy ra đã lâu rồi. Hồi 30 tuổi, tôi quyết chuyên viết tiểu thuyết. Tính cách nào? Bằng cách đọc cuốn Làm sao tính được may rủi của Oswald Jacoby, một nhà quyền uy về môn "bridge" và "phé", một nhà toán học về bực nhất, một nhà chuyên môn về thống kê và bảo hiểm.

    Bỗng anh nẩy ra một quyết định, một quyết định lạ lùng và đẹp đẽ. Ông gặp tai nạn vào năm 24 tuổi. Chỉ trong một thời gian ngắn, tôi làm tăng số huê hồng lên gần gấp đôi.

    Vậy bạn đừng bao giờ phí công nghĩ đến điều đó nhé! Xăn tay lên và làm việc. (Nhớ lại hồi trước mà tôi hoảng: tôi phí biết bao thời giờ và những bàn cãi, lo lắng mà không bao giờ chịu tìm rõ nguyên nhân đầu tiên của nỗi khó khăn hết). Một cựu thương binh kể với tôi khi anh và bạn bè bị đưa xuống chiếc tàu chờ dầu xăng Octane (một thứ xăng rất dễ bén lửa) ai nấy đều hoảng hồn.

    Không bao giờ tôi quên được hôm tôi bắt đầu nhận việc. Tiếng qua tiếng lại rồi sinh ra cãi nhau và sau cùng những người thợ Hoa Kỳ đem vứt ông bạn người Đức xuống sông. Mà những người đọc qua bài đó, một tuần sau chắc chẳng còn nhớ đến nữa.

    ít lâu sau, một đạo luật ra, bắt buộc các nhà bán sữa phải khai số vi trùng trong sữa trước khi bán. Phải, nếu ta có những tư tưởng vui vẻ thì đời ta sung sướng, có những tư tưởng hắc ám thì đời ta khốn khổ, có những ý nghĩ sợ sệt thì ta sẽ sợ sệt. Không gì làm cho bà chóng già bằng sự tức bực và mệt nhọc.

    Vậy mà trong thời đó, tôi vẫn kiếm cách để dành được vài xu, vài cắc vì tôi sợ cái cảnh túi rỗng lắm. Có kẻ hỏi có phải bà là như vậy để hăng hái lên không thì bà đáp: "Không, tôi cốt ý cho các bác sĩ và các cô đều vững lòng tin. Càng cận ngày, tôi càng đau đớn cho thân phận.

    000 Mỹ kim nữa để cải tạo một bộ phận thì máy của chúng tôi sẽ hoàn toàn. Nhưng biết lợi dụng những thất thế mới là điều cần thiết. Đêm ấy tôi không thèm uống sữa nóng trừ bữa nữa.

    "Một năm nằm trêm giường như một kẻ tàn tật và rất có thể chết vẫn hoàn chết!". Càng nghĩ lại càng hoảng sợ. Vì ba tôi có hai tấm vé xe lửa đi khỏi trả tiền.

    Nhưng khi thành gia rồi thì làm sao nữa? Thì lời ước lại đổi làm: "Ước gì ta già được nghỉ ngơi". Khi bọn quân phiệt tàn bạo của Trung Quốc muốn hành hạ một tội nhân nào, họ trói kẻ bất hạnh rồi đặt dưới một thùng nước cứ đều đều nhỏ giọt. Cả ngàn người như vậy.

    Bạn đã biết rằng óc và gân cốt không nghỉ ngơi được khi bắp thịt ta căng thẳng. Làm sao trừ được 50% lo lắng về công việc làm ăn của chúng ta? Vả lại, cũng như các chủ trại khác, có tính rất ghét sự mua chịu, ông ngầm bảo Dan Eversole đừng bán chịu cho bà nữa.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap