Lúc đó tôi may mắn được quan sát đủ mọi loại cảm xúc trên khuôn mặt của những người ở đó. Cũng thực sự là chiếc la bàn nội tâm để hướng dẫn các hành động của bạn tới mục tiêu. Cách duy nhất để làm chủ thực sự thời giờ của bạn là tổ chức thời biểu hằng ngày của bạn thế nào để có thể sử dụng phần lớn thời giờ vào việc làm các điều quan trọng hơn là các việc cấp bách.
Thái độ này chứng tỏ họ không hiểu rõ các mục tiêu tác động thực sự như thế nào. Nhưng tôi luôn tự đòi hỏi mình phải học từ mỗi kinh nghiệm và tôi tìm cách cải thiện rồi chọn dịp gần nhất để sẳn sàng bước vào nói trong bất kỳ loại phòng hội nào và với các cử tọa thuộc hầu như mọi lãnh vực của đời sống. Tương quan như thế nào? Nhiều khi người ta tưởng là phải có việc ái ân, hay tình thân mật.
Bạn sẽ học cách làm một quyết định thực sự và kiềm chế những ước muốn hưởng thụ tức thời, để giúp các tư tưởng, các sáng tạo của bạn và ngay cả những tiềm năng của bạn có thời giờ mang lại hoa trái sung mãn. Bạn hãy nhớ mình phải nắm quyền điều khiển. Điều này chỉ có thể đạt được nhờ có hành động quyết liệt theo một phương thức mới.
Hãy tỏ ra thông minh: chi tiêu ít hơn là số tiền bạn kiếm được và bạn sẽ duy trì được của cải của mình. Nhiều người biết họ thực sự muốn thay đổi, thế mà họ không thể bắt đầu hành động! Không phải vì họ không có khả năng, mà vì họ không có động lực. May mắn thay, trước khi tự tử, anh suy xét lại những chọn lựa của mình và đã quyết định đi kiểm tra sức khoẻ tại một bệnh viện tâm thần.
Chúng ta phải luyện tập trí óc mình để hành động hiệu quả, không phải bằng lý luận mà bằng cảm xúc. Anh hỏi, "Làm cách nào tôi có thể sử dụng điều này để trốn thoát? Và ngay lập tức anh đã có câu trả lời. Cháu nói cho chú biết mấy hôm nay cháu đang học cái gì?"
Và khi điều không thể tránh đó xảy đến, đừng tự trách mình, nhưng hãy cố học lấy điều gì đó. Một thiên niên kỷ mới. Nhận ra sự không hài lòng là người bạn của bạn và động não để tìm ra cách đạt kết quả.
Nhiều khi các người giúp việc phải moi thức ăn từ cổ họng anh ra để anh khỏi chết ngạt. Hồi đầu thập niên 1980, tôi là một chàng trai 19 tuổi. Tôi cần tìm ra tôi cần có loại tương quan nào với người khác ngay lúc này, rồi có hành động ngay để biến nó thành hiện thực.
Định thời điểm thích hợp là điều sẽ quyết định tuyệt đối tính hiệu quả của việc điều khiển. Yếu tố thứ tư là các niềm tin của chúng ta. Tôi đã từng gặp biết bao nhiêu người, may mắn và không may mắn, thành công và không thành công; tôi thực sự muốn biết cái gì đã cho phép những người thành công đạt được những thành tích vĩ đại, đang khi những người khác có hoàn cảnh tương tự hay khá hơn lại đã bị tiêu diệt.
Một số những trạng thái này có trong những giá trị của tôi, một số không có. Yếu tố thứ hai là các câu hỏi chúng ta nêu lên. Nhưng không, anh đã chọn một quyết định khác hẳn để thay đổi cuộc đời mình và giúp thay đổi cuộc đời của biết bao nhiêu người khác.
Nét mặt và những câu trao đổi của họ cho Martin thấy rằng ông khó sống. Nhưng làm sao Einstein, một học sinh không học hết trung học, lại đã trở thành một nhà tư tưởng thực sự vĩ đại của thế giới? Chắc chắn là vì ông đã hỏi những câu hỏi được hình thành một cách tuyệt vời. Thực ra nằm trên giường tôi không làm được cái gì hết.