Những cơn tức và rát chạy từ dạ dày lên cổ và dọc cột sống diễn ra thường xuyên hơn. Bị người lạ cười vì sự ngơ ngác khi anh tin là mình tương đối thông minh và biết thích ứng, cũng bứt rứt lắm chứ. Thôi thì dùng vào chỗ khác.
Và họ cũng sẽ khổ lây. Tóm lại là không được bi quan. Một thế giới tuyệt vọng tạo nên những sinh vật hiện sinh ấy.
Bất cứ thằng con trai nào cũng đầy máu nóng. Tôi chẳng cần biết tương lai để làm gì. Hơi buồn là bộ mặt làm đỏm nơi dưới phố về đêm chỉ lòe loẹt có ngần ấy son phấn.
Những hỗn mang bao trùm lấy bạn, thách thức bạn. Tôi dự định viết một loạt truyện (rất) ngắn để ám ảnh những người chỉ cho mình dành thời gian đọc loại truyện này. Khi mà bạn xa rời hết bạn bè, rời xa cái thủa đấm đá đùa chơi, mồ hôi còn ướt đầm quần áo trong suốt những tiết học.
Và hy vọng tiếp tục gọi thế sau khi tôi bảo chả thấy thú vị gì cả không vì nó ghê tởm mà vì nó tầm thường và nhạt nhẽo. Tôi nhớ lại một số kỷ niệm nơi vườn thú này. Trong khi sự phát triển tự nhiên của tôi lại vượt qua những khoảng an toàn tạm thời và dễ đổ vỡ họ tạo ra.
Trái tim tôi nó chả sai bao giờ. Khi bàn thắng được ghi, không có chai để ném. Thật ra, lúc này tôi mệt mỏi.
Vậy thì nó là một giấc mơ. Điều đó có đáng sợ với những người lớn càng ngày càng yếu đi không? Bởi đôi lúc bạn muốn gắn bó lâu dài với nàng.
Tôi gồng mặt để vẻ lạnh tanh vô cảm xa xăm không bị biến dạng. Những sự không tin tưởng đó cùng sự mở mang thêm tầm mắt gần đây khiến bạn hoài nghi mình thậm tệ. Nguyên nhân thì rất khó xác định.
Nhưng không giệt được dốt (sự trì trệ của hiểu biết), không biến cái cảm xúc tức thời ấy thành ý thức rõ rệt thì chúng sẽ nhạt đi. Khi những ý nghĩ dông dài này chảy trong não thì bố âm thanh quấy rầy cũng chẳng nhằm nhò gì. Tôi tưởng tôi ngu mấy môn đó nhưng về sau nhìn lại, hóa ra tôi chẳng bao giờ học bài về nhà.
Hoặc không thoát ra khỏi ý tưởng các bức tranh trước của bản thân. Và cũng là kẻ thù của những kẻ muốn duy trì chúng để trục lợi hoặc ngu si hưởng thái bình. Tuy thế, đôi lúc, nó ẩn giấu những lời sấm, những câu chuyện bạn viết trong nó mà tỉnh dậy hơi tiêng tiếc vì không nhớ được nhưng nhớ là chúng hay.