Cậu chuyện cậu kể đã đến với tôi bởi vì tôi đã đi tìm nó, dù tôi không ý thức là mình đang làm như vậy. - Ngươi và con ngựa trắng của mình đang làm gì bên hồ của ta đó? Ngươi muốn gì ở đây? Ta mới vừa gặp một gã cũng như nhà ngươi. Cảnh hồ trông tuyệt đẹp.
Ta là nô lệ cho nước của ta. Tôi đã có tất cả, có những gì mà mình hằng mong muốn và cũng đã mất tất cả. dần dần át cả tiếng dế kêu râm ran khi đêm tối đang chuyển sang rạng ánh bình minh chiếu qua từng kẽ lá.
- Tôi đã suy nghĩ rất nhiều trên đường từ khu rừng Mê Hoặc về đây. Nott nhanh chóng mất hút trong màn đêm bỏ lại Sid đứng nhìn theo. Merlin ra hiệu mọi người im lặng nghe ông nói tiếp:
Hiểu rằng tạo ra may mắn chính là chuẩn bị điều kiện lý tưởng cho những cơ hội khi nó đến. Nhưng nếu chàng làm ngay bây giờ thì chàng sẽ có thêm một ngày trống nữa và biết đâu nó sẽ giúp thêm gì cho chàng thì sao. - Nhưng ta sẽ đi gặp Merlin.
May là Sid đã không trì hoãn việc tỉa bớt các nhánh cây, nếu không thì chắc là anh sẽ không còn thời gian để biết được là mình cần phải xới bỏ đá thì cây bốn lá mới có thể mọc lên được. Họ cũng không biết người kia đang ở đâu trong khu rừng. - Tôi có thể giúp bà - Sid đề nghị - Nhưng bà có biết một cây bốn lá thì cần bao nhiêu nước không ạ?
Hãy thật sự tìm kiếm, quan tâm những điều kiệntưởng chừng như không quan trọng, những chi tiết nhỏ nhất nhưng cần thiết để tạo ra sự may mắn. May mắn phải do mình tạo ra. - Được rồi, nếu cậu muốn thì tôi cũng công nhận rằng sự may mắn "trên trời rơi xuống" quả thật là khó hiện hữu trên đời nhưng rất ít khi nó xảy đến với chúng ta và nếu có thì cũng chẳng kéo dài được mấy.
Tôi buộc lòng phải bán nhà máy, đất đai, nhà cửa. Khi ngừng cười, gương mặt bà nhanh chóng trở nên nghiêm nghị. Đó là một cảnh tượng đáng kinh ngạc.
Thần Ston trú ngụ trên đỉnh của Núi Mẹ, một ngọn núi cheo leo đầy những hòn đá tảng gai góc. Đã lâu lắm rồi mới có người trò chuyện với ông như thể ông vẫn còn là một cậu bé vậy. May mắn sẽ luôn đến khi ta biết giữ vững niềm tin vào mục tiêu, sứ mạng và mục đích của mình.
- Ngược lại à? - Max ngạc nhiên không biết Jim đang ám chỉ điều gì. Ta đã hơn hai ngàn năm tuổi rồi. Văng vẳng đâu đây là tiếng thần Ston cười giễu cợt.
Chúng chỉ thích rong chơi suốt ngày và luôn để việc cần làm hôm nay đến "ngày mai" mới làm. Hắn cũng như ta đều biết Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc ở đâu. Mặt trời đã lên đỉnh đầu rọi thẳng xuống khu đất.