Ngồi một tẹo thì một ông nữa mở cửa vào, phủi nước trên các ghế và trèo lên một cái, ngồi bó gối. Căn bản vì các dòng suy nghĩ cứ chảy nên bạn hay quên. cho anh đi một bài thơ - mà em viết lúc bơ vơ thật lòng - độ này trời đến là trong - mây tan vào nắng gió cong miệng cười - cho anh đi một lần người - kẻo suông trời đất đẹp tươi như vầy - không em đừng có đến đây - mà em cứ thả lên mây nỗi buồn
Đến lúc này chúng ta sẽ đều hy vọng những người đó thiện. Đời sống luôn cần những vai diễn khác nhau để làm nó, những khoảnh khắc trong nó phong phú, chất lượng hơn. Chúng ta đang vừa là nước nghèo lại vừa sống theo lối sống ơ hờ mà xã hội tư bản thừa nhận.
Em sẽ thôi là một sinh linh. Hầu hết thì bạn chơi game, chơi thể thao hoặc viết. Mẹ thấy điện còn sáng, sang bảo: Đi ngủ đi con, một rưỡi đêm rồi.
Mày hóa thành mồ hôi, thành máu để rịn ra? Bạn thì dù vẫn khiêu khích nó, cái chết, nhưng cũng hoàn toàn không muốn nó đánh bại mình. Tôi đi bộ cũng được.
Nhưng như thế đã là tốt lắm rồi. Rồi bảo: Đấy! Anh vẫn chẳng thể lừa nổi em. Cái đó làm bạn tỉnh ra.
Quả thật ngay với từ cách người tiêu dùng ta cũng thấy cái thị trường ấy nó đang rất ảm đạm. Chắc họ nghĩ bạn là bồi bàn. Mệt và không thích thú.
Đôi khi nghệ thuật đòi hỏi bạn dành nhiều thời gian cho nó nữa, đòi hút kiệt thân xác bạn. Nếu ai là tất cả mà chẳng là gì cả thì tức là người đó (hoặc gì gì đó) đang chơi. Ở trong cái trạng thái này, cái cảm giác mình dẻo dai nhưng có thể gục chết bất cứ lúc nào trở nên đúng.
Chỉ là chuyện, chỉ là nhân vật, thật thì thật, không thật thì thôi, anh ạ. Phần nào vì thoát khỏi mớ suy nghĩ luẩn quẩn một mình. Nhưng họ không dùng được những cái đó để làm loài người đẹp hơn.
Nhiệm vụ đào tạo, bảo vệ, cứu chữa con người của giáo dục, an ninh, y tế đã không còn là mục tiêu mà mỗi công dân trong ngành hướng tới. Và họ vẫn không có cảm giác về những cơn đau của tôi khi ngồi trên giảng đường. Sao không thử ví ngược lại họ với công việc của ta.
Đã lâu rồi, em không nồng nàn như thực tại. Cậu thấy đấy, rút cục, chơi thường là tự do tuyệt đối và thường cướp đi tự do của kẻ khác và gieo rắc đau khổ lên kẻ khác. Chỉ vòng vo luẩn quẩn thế thôi, là đời.