Ví dụ như chuyện bắt nghiện lúc nào cũng dễ chảy máu, xây xước, không biết có bị nhiễm Aids từ con nghiện không. Bác và chị út, mỗi người một tô mỳ. Tiếng tít tít vẫn rót vào tai bạn, khe khẽ khe khẽ.
Ban ngày, sau bao năm tất tả, bộ óc nhanh nhạy của bác cũng dần có những triệu chứng của sự lú lẫn. Tôi chốt trong, không thưa. Có hôm bác trai hỏi về chuyện khám.
Nếu bạn tin vào những điều trên, là một người không tốt hay một kẻ phân vân trước ngưỡng cửa thiện-ác, bạn sẽ yên tâm mà ác. Bạn lại chán ghét cái sự ngồi. Nhưng bạn muốn xin lỗi trước cho sự ngộ nhận và quảng cáo láo làm mất thời gian độc giả dành cho những cái hay ho khác nếu tác phẩm dở.
Bác đã ra tay thì bật dậy nào. Và biết bác thừa hưởng điều ấy ở bà nội. Không hy vọng một ngày họ tập hợp lại và ghép chung những ký ức.
Người đọc qua một số nét phác như vậy có thể hình dung ra một không gian, thời gian hay trạng thái khác cái mà người viết đã trải qua. Tí nữa phải uống tam thất với chị đấy nhé. Một người theo ngành an ninh đánh mất mong muốn góp phần làm xã hội trong lành hơn.
Gã lừ đừ đi đến cái cửa sổ. Và lẻn vào hủy hoại nốt tình cảm gia đình. Y học bó tay… Mọi người cười thích thú.
Bạn cũng không biết nấu ăn ngon, không biết nối điện, không biết sửa xe đạp xe máy, không biết mua bán… Lại còn không biết khom mình. Cháu phải nghe lời khuyên của mọi người và tự phê bình. Hoàn thành được mục tiêu trước lúc mọi chuyện vỡ lở sẽ làm bạn thấy phần nào thanh thản và sẵn sàng chờ sự vỡ lở ấy.
Cũng không phải điệu cười sảng khoái rồi. Ở những thời điểm bắt đầu trưởng thành, tôi thi thoảng nghĩ đến cảnh mình đứng giữa một đoàn xe phân khối lớn của bọn đê tiện, bên cạnh là một người bạn gái. Như đứng từ ngoài nhìn vào một bức tranh.
Nhưng mà bạn này, tôi không tin vào tính bản thiện bao la của con người đâu. Thấy mình như một kẻ ngu si, trơ trọi, chẳng biết làm gì. Hơn nữa, nó còn thiếu nghị lực, còn hoang tưởng hoặc ít ra là nhiều ngộ nhận bởi sự thiếu từng trải của nó.
Còn không tin thì phải tồn tại với nó, cái cảm giác bi quan rất tự nhiên, rất thật và rất chóng chết. Gã lừ đừ đi đến cái cửa sổ. Từ chuyện mất xe cỏn con mà mình giao lưu được thêm một người.