Nó dạytôi rán đừng có làm đổ sửa, nếu có thể được; nhưng khi nó đã đổ loe loét xuống cống thì quên phứt nó đi cho rồi chuyện". Năm 1929, một chuyện kỳ dị xảy ra làm náo động cả giáo giới. Năm 1862, Đại tướng thắng một trận quyết liệt, làm phương Bắc hoan hỉ - một trận thắng trong một buổi chiều mà làm cho kẻ chiến thắng nỗi danh muôn thuở - một ảnh hưởng ghê gớm tới cả châu u - một trận mà từ miền Maine tới sông Mississipi, đâu đâu cũng đổ chuông, đốt pháo ăn mừng.
Trong nhà thờ không có ai hết, trừ người đánh đờn. "Tôi đã theo triết lý đó từ ngày ấy. Tôi chuyên bán cho các luật sư một loại sách gần như là cần thiết cho họ.
Chính nhờ lối đó, ông đã làm cho một công việc ông vừa sợ vừa ghét hoá ra một việc thú và rất có lợi. Trong hai năm, mỗi năm tôi làm 5. Tôi sẽ viết lên giấy công việc sẽ làm trong mỗi giờ.
Nhớ rằng không có người nào chết vì thiếu ngủ hết. Dale Carnegie viết cuốn Quẳng gánh lo đi. Nếu không thì có lẽ tôi đã vùng vẫy, do dự để rồi đâm quàng đấm xiên dưới xô đẩy của tình thế.
Bà Osa Johnson đã tìm thấy chân lý mà Tennyson đã phô diễn vào thi ca cách đây khoảng một thế kỷ: "Tôi phải cặm cụi làm việc nếu không thì thất vọng chán nản sẽ giết tôi mất". Trong đời sống dài đằng đẵng suốt bốn thế kỷ đó, nó bị sét đánh 14 bận và trải qua biết bao lần tuyết băng, dông tố mà vẫn sống. Nhưng con cái ta làm sao biết mang ơn được, nếu ta không tập cho chúng như vậy? Lòng bạc bẽo mọc tự nhiên như cỏ dại.
000 người tới xin việc và đã viết cuốn sách nhan đề là: Sáu cách để xin được việc làm. Kế đó ít lâu, một người bạn thân đến thăm tôi. Bác sĩ nói với má tôi rằng người không thể qua được sáu tháng nữa.
Trước tôi tính sẽ nói là muốn đi Kanass City để may ra tìm được một việc làm. Phương pháp trị bệnh thần kinh đó của các bác sĩ, tên là "tác động liệu pháp", thiệt không mới mẻ gì. Mới đầu chúng mọc rất mau.
Chỉ nên có những tư tưởng bình tĩnh, dũng cảm và lạc quan vì "tư tưởng của ta sao thì tạo đời sống của ta như vậy". Tôi lẳng lặng ngồi xuống ghế mà không ai hay. Ông nói: "Nếu thân tôi không là cái xác vô dụng, cha chắc tôi dã có sức mạnh tinh thần để biểu mình những lý thuyết của tôi".
Thế thì tại sao lại nằng nặc đòi giải quyết những vấn đề về tương lai, để làm phai mờ cái đẹp của hiện tại? Tương lai còn bị bao phủ trong những biến dịch không ngừng, những biến dịch mà không ai đoán trước được kia mà! Hai ông bà làm việc cực nhọc và chắt bóp từng xu. Trong khi đó, một thương gia gởi cho ông Georrge Rona lá thư sau đây: "Những ý nghĩ của ông về công việc của tôi, hoàn toàn sai lầm và có phần lố bịch nữa.
Vậy tôi thử vẽ cho bạn thấy một người đã thực hành phương pháp đó ra sao. Tôi nói vậy vì tôi đã được kinh nghiệm. Sau khi đạp xe máy vòng quanh nước Anh, ông tới Ba lê thì vừa hết tiền.