Sexhdhay

Phang em gái gọi xinh như hoa hậu

  • #1
  • #2
  • #3
  • Ở đó, chắc thấy bộ dạng phơn phớt của mình, đồng chí công an cũng không thể không theo nghiệp vụ mà ngờ hoặc. Nhưng chúng đã bị đời sống dán vào những vỏ bọc lạnh. Không thiếu những học viên của trường an ninh gần đó dù đã đến giờ cấm túc.

    Nhưng những con người như vậy lại không trải qua những gì tôi đã trải qua, sàng lọc những gì tôi đã sàng lọc. Cứ giờ nào là đổ từng ấy tiếng chuông. Cô giúp việc bảo mẹ anh dặn vào bác, bác phải vào viện.

    Những con vật, những con người tự tử nhiều quá. Bác lên nhắc lại bài học thuộc lòng luân lí. Dưới tay bác, mọi việc đều được giải quyết đâu vào đấy.

    Đây chỉ là một sự sống sót qua vài cạm bẫy đầu tiên. Nhưng khi bạn phá sạch sành sanh chúng, bạn lại trở nên không thật. Vì những việc như thế mà chúng ta có thể bỏ qua những lúc vô lí, hết sức vô lí của họ; khi hiểu cách giải quyết dứt khoát, nhanh gọn như một thói quen sẽ không tránh khỏi độc đoán, duy ý chí.

    Khi người đàn bà nói với người đàn ông câu đó, quan hệ giữa họ đã có quá nhiều thất bại. Ừ thì mỗi người có một góc nhìn riêng nhưng tả thì cũng ngại lắm. Hơi lạ (với tôi) là khi cháy hết, những con chữ còn đọng trên nền tro xám chì tự dưng nhỏ đi.

    Khi đã chơi thì nhập vào từng tế bào, từng phi tế bào, cực kỳ lôgic mà cũng phản lôgic và cả những cái giữa hoặc không thuộc về những thứ đó. Như thế vẫn chưa đủ cho một con người. Rằng: Sự lười biếng ấy khiến trẻ con khổ.

    Ông viết tất cả, không sửa chữa. Thấy quen quen mà không biết từng ôm ấp ngần ấy năm trời. Trơ ra một khoảng trống nhìn xuyên qua thấy một khu vườn rồi chếch ra cả ngoài con đường nhựa lở loét.

    Chứ không phải như thời của tôi bây giờ. Cái đuôi ngoe nguẩy một lát rồi dừng lại. Đấu tranh cũng là hiện sinh, tớ thích thế.

    Khi thường thường, họ vẫn nhầm lẫn giữa lúc bạn thật và lúc bạn đùa. Vì đem thứ đạo đức chung chung ra áp dụng cho trường hợp của bạn thì khẩu hiệu phải chết có lẽ thú vị hơn. Hành động của tôi là hành động tự vệ để sinh tồn và tôi hoàn toàn ý thức được chúng chứ không khát máu.

    Tôi để mẹ dắt tôi đi. Mai sau không biết thế nào, nhưng đây là cảm giác sợ phí, sợ mất của một người 21 tuổi chỉ sở hữu thơ và tay trắng. Nhầm! Lúc này (lúc khác thì hẵng để lúc khác nói), tôi muốn đặt một tia lửa ở những người tài.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap