Nhưng con chim tung cánh trong lồng không thể rộng dài như giữa bao la trời đất. Biết đâu ngày nào đó, có chủ chó đến giơ miếng xương ra đã xoắn xuýt vẫy đuôi. Nhưng không thích vì nó cũ, lại có vẻ như trốn tránh.
Lúc đó bạn nhìn thẳng vào mặt quí bà bảo: Bà đang cho mình đứng trên một thiên tài đấy. Vừa ngó thấy một người ngủ trên ghế đá. Tại sao đến giờ vẫn còn quá nhiều cái ác trong khi hoàn toàn có phương pháp để hạn chế và hóa giải nó? Một cách trả lời khó có thể phủ nhận: Từ trước đến giờ, con người nói chung, chịu một nền giáo dục quá tồi tệ.
Mấy con hổ cũng thế. Cái đêm mà khi ngồi cùng những cậu công nhân chưa gặp bao giờ dưới một cái quạt lớn, cùng bó hàng, xếp hàng, khuân hàng, tôi có cảm tưởng mình đã xuất hiện trong khung cảnh này trong một giấc mơ từ xa xưa. Tôi ngồi trên nó, đút tay vào túi và nhìn ra xa xăm.
Về danh tiếng và giá trị. Tẹo rồi biết trình báo thế nào đây? Mà này, mấy giờ rồi còn tưởng tượng! Mày đang mất cái giấc mơ.
Thơ vốn là một công việc cô độc với lại ngoài một số lời tán tụng ra thì ai lo phận nấy. Nó làm con người không còn thời gian hay năng lực quan tâm đến nhiều đồng loại, đến những sự bất công. Dường trong mẹ luôn có khao khát về danh tiếng, với công việc mẹ lại đầy trách nhiệm nên mẹ luôn phải cố quá sức mình.
Khi mà sự chịu đựng ấy khiến họ tiếp tục công cuộc dạy dỗ để bạn trở thành một thằng đàn ông mà con gái nó không coi thường. Ô, cái cảnh này bạn đã gặp ở một giấc mơ đã cũ. Tước từng trang, chúng xù lên, mỗi lần tước, cái ý nghĩ ấy lại ngân nga: Đờ mẹ mày.
Ngồi nghe giảng và chép bài. Miếng trên cùng và miếng dưới cùng màu trắng, miếng giữa màu đen, trông như hai lát bánh mỳ màu sữa kẹp nhân màu cà phê. Giờ nó ở tầng ba, đầu giường bác trai.
Phố phường quanh nhà lại bình thường. Khi ấy, bạn chỉ biết tìm đến trạng thái trống rỗng. Mệt hay muốn xin bác cho ôn thi ở nhà cũng phải nói với bác chứ.
Khuôn mặt chả biểu hiện thái độ gì. Tôi rất hay chảy nước mắt. Nhưng lúc này cũng là lúc mọi người trong nhà thức dậy.
Dù ước mơ có vẻ rõ rệt nhất của bạn là làm một cầu thủ bóng đá. Chỉ còn dòng máu là hoang dã. Còn gần thì… Chưa thấy loạt ảnh chụp hoa sữa nào.