Từ 100 năm, chưa thấy ông vua nào giữa thời bình mà tuyên bố những lời lạ lùng như vậy. Ông Lyman Abbott hiểu ý, xé bài văn đã tốn nhiều công đó và chẳng cần soạn trước, ông đăng đàn thuyết giáo. Mà không có chi nuôi chúng hết.
Cái ảo thuật của lời khen đó có nên dùng trong gia đình không? Tôi tưởng không có nơi nào người ta cần dùng nó - mà cũng xao nhãng nó - bằng trong gia đình. Ông có tài, có nhiều tương lai, dù ông làm việc ở đâu cũng vậy. Cách đây vài năm, ông Dyke thất vọng lắm vì ít khi ông nhận được hồi âm những bức thư ông gởi cho các thân chủ của ông: thầu khoán, thương gia, kiến trúc sư, để xin họ cho biết tình hình buôn bán.
và ta nên thi hành những phương pháp của đại tá House. : "Trong luật hàng hải, thời hạn tiêu diệt thẩm quyền là sáu năm phải không?". Còn như tôi, tôi vẫn nghĩ rằng kiểu của tôi tốt, và nếu ông để cho tôi làm theo kiểu đó, thì tất nhiên tôi cũng phải gánh lấy hết cả trách nhiệm".
ÔNg Lincoln giận lắm, la: "Trời cao đất dày, như vậy nghĩa là gì?" Ông nói: "Xin ông đừng để họ in tấm hình đó nữa. nếu không phải, như hồi còn hàn vi, để đi lang thang trong kinh đô, vơ vẩn dạo chơi trong những con đường mà các vị Hoàng đế chỉ được nghe tả trong sách.
Bà ấy: "Tôi quê quán ở Concord. Sự giao thiệp đó nung đúc cho cậu một đức tự tin quý báu, một hoài bão và một hy vọng cao xa, xoay chuyển hẳn cả cuộc đời cậu. Rồi ông gọi cô thư ký của ông, và đưa tôi một cái giấy đặt hàng 35.
Nhưng, bỗng nhiên, ông ta mỉm cười. Ông thú rằng hồi thiếu thời, ông đã mắc những tội lỗi không thể tưởng tượng được, cả tội giết người nữa và để chuộc tội, ông nhất định theo đúng giáo lý Cơ Đốc. Trong suốt câu chuyện tôi chỉ nói tới điều mà ông ta quan tâm tới, tôi chỉ tìm kiếm và bày tỏ cho ông ta cách đạt được ý muốn đồ thôi.
Trong những ngày đen tối nhất của cuộc Nam Bắc chiến tranh, Lincoln viết thư mời một ông bạn cũ ở xứ Illinois tới Washington để bàn về vài vấn đề. Một hôm lúc điểm tâm, ông Lincoln có một cử chỉ hoặc thốt một lời làm cho bà nổi giận. Châu Mỹ ở trong tình trạng kinh hoảng.
Những cái chúng ta muốn là: 1- Sức khỏe và sanh mạng 2- Ăn 3- Ngủ 4- Tiền của 5- Để tiếng lại đời sau 6- Thỏa nhục dục 7- Con cái chúng ta được mọi sự đầy đủ 8- Được người khác coi ta là quan trọng. Bất kỳ một người chăn bò hay là một kỵ binh, một nhà chính trị hay một nhà ngoại giao lại thăm ông, ông đều biết cách nói hỏi chuyện người đó. Ông đó thực có khiếu, có thiên tài dẫn đạo người.
Lòng ghen của bà Lincoln vô lý dữ tợn, và không thể tưởng tượng được, đến nỗi chỉ cần đọc những đoạn tả những cơn giận dữ, bi thảm làm cho ông mất mặt trước công chúng, phải, chỉ cần đọc những đoạn đó, 75 năm sau, cũng còn thấy kinh tởm rùng mình. Ông Cubellis đã chịu khó kiếm tài liệu về ông chủ mà ông muốn được giúp việc. theo học lớp giảng của tôi, kể lại cho tôi nghe như sau này: "Hồi đó, những tờ báo ở Boston đăng đầy những quảng cáo của bọn lang băm và của bọn cô mụ vườn mà môn thuốc và cách đỡ đẻ của họ đã làm cho nhiều người nguy tánh mạng.
Hết thảy những kẻ thất bại đều thuộc hạng người đó". Tối thứ bảy, tôi không tiếp ai hết, để tự xét mình. Người kia ngạc nhiên: "Không, tôi không hay đấy".