Họ cho biết như một sự gia ân, rằng nếu con muốn, họ cho con cùng tham gia vào cuộc cá cược đó. Mười năm trước, khi con bước vào tuổi thành niên, cha đã khuyến khích con sống độc lập và trưởng thành như những thanh niên cùng độ tuổi của mình, thay vì cứ ỷ lại, sống bám vào sản nghiệp của cha. - Cái gì? – Kobbi hết sức ngạc nhiên kêu lên.
- Anh Mathon à! Anh hãy làm ơn nói rõ cho tôi nghe về trường hợp này đi. Hiện nay tôi đã rất thông thạo việc buôn bán, nhất định tôi sẽ cố gắng làm việc để kiếm nhiều tiền. - Cháu đã hoàn thành xuất sắc trách nhiệm của mình, chàng trai trẻ! – Ông ấy nói với tôi một cách thân mật.
Trải qua một thời gian dài, tôi đã tìm ra bảy cách chữa trị cho cái túi vốn xẹp lép của mình. Tại sao mày cứ ngồi tách biệt một mình vậy? Trông anh ta rất đáng thương, người còm cõi, xác xơ, lưng hằn đầy những lằn roi của bọn cai.
Và vì vậy mà đã làm tiêu tán hết gia sản của ông nội cháu để lại. Một hôm, ông nội của cháu đã nói với ông một câu mà có lẽ suốt đời ông không bao giờ quên được. Vậy mà trước kia cháu vẫn thường cho rằng, công việc chỉ dành cho những người nô lệ.
Vợ tôi đau đớn và tủi nhục nên bỏ về nhà cha ruột cô ấy. Cậu nghĩ như thế nào, Tarkad? Cái dạ dày trống rỗng của cậu có làm cho đầu óc của cậu sáng suốt hơn không? Cậu có sẵn sàng lấy lại uy tín và lòng tự trọng của mình không? Cậu đã nhìn thấy giá trị thật của cuộc sống chưa? Cậu có mong ước trả hết các món nợ của mình và trở thành một con người đáng kính ở Babylon không? Tuy nhiên, Dabasir biết rõ những gì Tarkad đang nghĩ trong đầu.
Cha mong con rút kinh nghiệm từ sai lầm của cha lúc còn trẻ để mạnh dạn bắt đầu xây dựng cho mình một tài sản có giá trị và được mọi người nể trọng. - Trước kia, cháu đã không nhận thức đúng về con người của ông cháu. Người đàn ông vừa nói xong liền ngồi xuống, bỗng có một người khác lên tiếng:
- Lúc gặp những người cày ruộng này, ông không lớn hơn cháu bây giờ đâu. Bansir mỉm cười nói với bạn: Thời gian này, ông ấy rất vất vả.
Ngay cả cháu cũng vậy, ta có thể đặt niềm tin vào cháu chứ? – Sharru Nada nhìn thẳng vào mắt của Hadan Gula. - Tôi khuyên các bạn nên lấy sự khôn ngoan của Algamish làm bài học cho mình, hãy luôn tự nhủ với bản thân rằng: "Phải dành riêng cho mình một phần mười trong tổng số tiền mà mình đã kiếm được". Vì vậy, món nợ ông ấy đã vay của tôi không bao giờ được trả.
Tôi chỉ mong ước làm sao để nó chứa thật nhiều tiền và trở nên nặng trĩu. Những bí quyết này không những giúp các bạn đánh giá đúng giá trị của tiền bạc, mà còn hướng dẫn các bạn thực hành theo những nguyên lý tài chính lành mạnh khi làm ra tiền, giữ gìn và kiếm thêm nhiều tiền bạc. Và ở đó sẽ không có ai biết được tôi đã từng là một người nô lệ.
Một nửa số tiền thu được tao sẽ dùng để trả tiền bột mì, mật ong và củi lửa. Tôi đã cho người đi tìm cậu khắp nơi. Một hôm, Arad Gula đã hỏi ông như thế.