- Trước hết, tôi viếng thăm những người chủ nợ và yêu cầu họ hãy rộng lượng cho tôi thêm thời gian để tôi kiếm tiền trả nợ. Trong trường hợp này, bạn hãy cân nhắc thiệt hơn trước khi mua bất cứ món hàng nào. Đây chính là cơ hội mà ông từng mong muốn để làm việc chăm chỉ, và để tỏ ra xứng đáng với ông chủ của mình.
- Thần e rằng, số vàng đó đã rơi vào trong túi của một số ít người rất giàu có ở vương quốc của chúng ta. - Tôi khuyên các bạn nên lấy sự khôn ngoan của Algamish làm bài học cho mình, hãy luôn tự nhủ với bản thân rằng: "Phải dành riêng cho mình một phần mười trong tổng số tiền mà mình đã kiếm được". Khi họ tiến vào cổng, những người lính gác cổng liền giậm mạnh gót chân và kính cẩn chào Sharru Nada, một công dân danh dự của vương quốc.
Qua một thời gian, cái túi của các bạn cũng sẽ giống như giỏ trứng vậy. Và bởi vì tôi biết cách đạt được điều đó nên nhà vua đã yêu cầu tôi truyền dạy cho tất cả các bạn. Sau nhiều lần cố gắng hết sức, và bằng một sự nỗ lực phi thường, tôi và hai con lạc đà đứng dậy bắt đầu đi chầm chậm về hướng Bắc, nơi mà linh tính mách bảo cho tôi biết, đó là con đường dẫn về Babylon.
– Tôi nghe mọi người kháo nhau rằng, con trai của ông ta là Nomasir đã tự mình tới Nineveh để lập nghiệp. Từ số tiền kiếm được hàng tháng, con hãy trích ra một phần mười để tham gia vào những cuộc đầu tư kia. Và trong quá trình học hỏi và trải nghiệm, anh ấy không nên mạo hiểm với số tiền lớn đó.
Cha mong con rút kinh nghiệm từ sai lầm của cha lúc còn trẻ để mạnh dạn bắt đầu xây dựng cho mình một tài sản có giá trị và được mọi người nể trọng. Thật lòng, ông không thích tiếp xúc với những kẻ thô lỗ và tàn bạo này, nhưng ông cũng nhận thấy họ là những khách hàng lớn, thường mua một lúc nhiều bánh chứ không chỉ một vài cái như những người khác. Ngoài ra, anh ta còn bộc lộ ra là một người buôn bán rất tệ nhưng lại tiêu pha vô độ.
Bạn phải lấy uy tín, khả năng thu nhập và công việc của người đó để đảm bảo. Sau này, khi chiếm được vương quốc Babylon, người Ả Rập đã tàn phá nó bằng cách gỡ lấy gạch ngói để xây dựng đền đài, cung điện, nhà cửa và các công trình khác. Nó thích hợp với hoàn cảnh thực tế của cháu hiện giờ hơn là những món đồ trang sức và bộ quần áo lòe loẹt này.
- Để bắt đầu cuộc thảo luận, trước hết chúng ta cần nghe những câu chuyện về sự may mắn mà một số người đã từng gặp, như người thợ dệt vài của chúng ta ngẫu nhiên nhặt được vàng mà không cần một sự nỗ lực nào. - Nếu em muốn thế, Sira, thì hãy dùng tên nô lệ này. - Ở đây, mục đích của việc lên kế hoạch chi tiêu là hợp lý hóa các khoản chi tiêu sao cho vừa bảo đảm những nhu cầu thiết yếu trong cuộc sống, vừa tiết kiệm được tiền bạc.
Ta hoàn toàn đặt niềm tin của mình vào ông ấy. Thế mà bây giờ ông lại bảo, ông cháu là một nô lệ khốn khổ ở Babylon! Nhờ vậy, người dân Babylon mới có thể cày cấy, trồng trọt và chăn nuôi, có được cuộc sống sung túc, giàu có trên mảnh đất quê hương mình.
- Nhưng tại sao tất cả mọi người không thể học được cách thức kiếm ra nhiều vàng để trở nên giàu có? – Nhà vua hỏi lại. Trong suốt bốn năm trước khi làm quản lý cho ông Algamish, tôi đã quyết tâm để dành một phần mười trong tổng số tiền mà tôi kiếm ra, đồng thời sau một lần thất bại tôi đã rút kinh nghiệm và khôn ngoan hơn nhiều. - Vậy thì, nếu mỗi người trong các bạn mong muốn tạo dựng cho mình một cơ nghiệp giàu có, thì điều khôn ngoan nhất là biết cách điều khiển dòng chảy của vàng, nó vốn đã có sẵn trong tay của các bạn, đúng không? – Arkad nói tiếp.
Hỡi Arkad! Hãy nói cho ta rõ bí quyết nào để con người trở nên giàu có? Bí quyết đó có thể truyền dạy cho mọi người được không? Và bởi vì tôi biết cách đạt được điều đó nên nhà vua đã yêu cầu tôi truyền dạy cho tất cả các bạn. Dừng lại một chút, ông nói tiếp: