Có người cúi mặt bấm di động. Cứ như người từ trên giời rơi xuống. Chúng tôi vào thang máy và đi lên.
Thậm chí, dựa trên một số phân tích lúc mơ, bạn còn biết là mình đang mơ. Chừng nào tôi chưa cùng chia sẻ với họ những nhọc nhằn và họ cũng không đồng cảm dù chỉ phần nào nỗi ê chề của tôi. Trong quá trình viết, có lúc tôi cũng bước theo gót nghệ thuật.
Ví dụ: Chọn ảo hay thật? Bạn dễ mắc lừa nó ngay. Cháu bảo mẹ lúc nào cũng coi con như trẻ con, con lớn rồi, mẹ không phải lo. Nằm lên nó, xích hai chân vào một cái đai như chiếc gông rồi bấm điều khiển nâng mặt phẳng mình nằm dốc dần cho tới lúc tạo góc 90 độ so với mặt sàn.
Bạn không tự hào là thiên tài vì cảm thấy, đáng nhẽ chúng ta phải là thiên tài cả rồi, với những gì mà quá khứ đã để lại. Đêm trước hôm cưới chị cả, chừng chục thanh niên quen thân, họ hàng và người chưa quen ngồi quây quần lại với nhau. Nhưng lí trí không cho phép.
Như một xu thế để sinh tồn đỡ đau đớn. Mặc quần đùi ra đường lạnh. Thôi, tôi trôi qua em rồi.
Bác bảo: Bạn chị con học cùng khối với con, nó lại có con bạn thân học cùng lớp con. Nhưng bên cạnh việc đem lại tự do để phát huy năng lực cho một số con người, có thể thấy đi hoang cũng tạo ra vô số ma cô, gái làm tiền và trẻ vô thừa nhận. Trên con đường bị truy sát, anh ta đã rắc kịp những hạt mầm máu của mình xuống những mảnh đất khô cằn.
Hình như có người yêu rồi nhưng mọi người cứ đùa đùa gán ghép. Ít ra bạn cũng đã sắp viết xong và lí giải không cần trọn vẹn một phần đời sống của mình. Nhưng chị đối tốt với tôi, tôi biết làm sao được.
Những tâm hồn còn cầm cự được cứ phải là những chiến sỹ bạch cầu thiếu khẩu trang xông vào đám thối rữa mà không được nghỉ ngơi. Và không phàn nàn khi tôi vẫn luôn là tôi: Lười gấp chăn màn khi ngủ dậy. - Mi nên nhớ viết là một thói quen tự thân vận động.
Tua nhanh thôi, mệt rồi. Cái đó không làm tôi khinh bỉ, cũng chả xấu hổ khi người trên đường ngoái lại nhìn. Bởi vì, đời sống phong phú này thiên biến vạn hóa.
Nhưng không có quyền lấy sự vất vả biện minh cho sự thiếu cập nhật những tri thức cần thiết. Mà càng không được hiểu, cái đầu càng cứng, càng bất cần. Và cú đấm trở nên có giá trị nếu như bạn là thiên tài chân chính cho dù kẻ bị đấm là ai.