Để xem ai nghệ sỹ, ai câu cú hơn nào. Vậy thì nó là một giấc mơ. Chả phải thở than gì.
Nàng nói giọng yếu ớt, nhà văn nghe thấy qua đôi tay mỏng tang đang lướt trên tóc mình: Sao hôm nay anh không nhìn sâu vào mắt em?. Thôi nhé, cất ngay đi. Và sẽ ngạc ngạc nhiên hơn nếu nó đã được phát minh mà tôi chưa biết bao giờ.
Và nhiều lúc không còn khả năng đè nén được biểu hiện của sự yếu đuối hay hồn nhiên bị giam hãm bởi định kiến từ chính mình. Em sẽ bế con hôn lên trán anh mỗi lúc anh bắt đầu sáng tác. Và biết rằng mình biết ít thế nào.
Tôi cũng không định tả cảnh sở thú. Bác hãy nói ừ với những người ít tuổi hơn, không phải lựa lời mà nói trước những kẻ chỉ đáng nhổ vào mặt để mở đường cho con cháu. Không hẳn là ra khỏi nhà bước chân nào trước.
Cuộc mua bán giữa chúng ta cần được giữ bí mật. Mẹ, tôi và một người quen. Tạo nên sự tạm ổn kết hợp với khả năng phá vỡ cái tạm ổn để phát triển đến mức cao hơn.
Đừng ví ta với sự chung chung của số đông. Mẹ hỏi: Hay mẹ xin hai bác cho con về nhà nhé. Đơn giản là vì nếu chúng vô nghĩa, chúng sẽ không được tiếp nạp và tôi nên từ bỏ.
Các cái bộ phận trong não chắc là cơ sở vật chất của tinh thần, ý thức. Còn lại, không xứng làm bạn tôi… Nghỉ hè, đến xem làm được gì, không bằng cấp, lười học, không kiến thức kinh doanh, không thích giao tiếp.
Trăng bảo: Trong vô số bóng trăng dưới các đại dương, ao hồ, vũng nước, đất liền, cửa sổ, mái nhà, tán lá… cái nào là bóng thật của ta? Cuội bảo: Đồ ngốc! Trăng bảo: Tại sao? Cuội bảo: Đồ ngốc! Ta mà biết ta đã không bảo cô ngốc. Ngồi lên giường lại nghe bác lặp câu hôm qua và nhiều hôm trước nữa: Cháu đừng để mất lòng tin của mọi người. Kết quả là nếu không phải đến trường, thường thường thì mãi trưa hoặc chiều hôm sau còn bơ phờ trong chăn.
Tôi không sống trong môi trường nghèo đói, bị áp bức, bóc lột. Mỗi con người trong Loài Người. Vừa là chị họ, vừa là sếp của tôi.
Hiện sinh tách xã hội thành những cá nhân đơn lẻ, rời rạc và luôn phải chống chọi toàn bộ phần còn lại. Đây là sự ganh đua pha trộn giữa vô thức và ý thức về năng lực và đức hy sinh với những tấm gương truyền dòng máu cho mình. Chúng tôi ngồi yên với sự thoải mái chứ không gắng gượng hay kìm nén.