Sexhdhay

Hám tiền, cô thư ký đã có Người chồng rơi vào cạm bẫy của gã chủ tịch

  • #1
  • #2
  • #3
  • Thi thoảng tham gia mấy câu kiểu mấy nhà chiến lược. Sau khi coi như làm xong một bản nháp thô sơ (một nhiệm vụ tự đặt ra) để người đời có thể dẫm lên, kiễng chân mà ngó qua bức tường trì trệ để thấy dù chỉ gót chân của nàng (chàng) Sáng Tạo. Tôi giới thiệu qua và bảo ông anh phải tắm để cho da ẩm rồi vào xông hơi khô.

    Và thi thoảng vẫn hé cho bạn khuôn mặt những đứa con rơi của sáng tạo. Cái trạng thái chẳng làm gì nên hồn cả và miên man bàng bạc vẻ bi quan trong cái trạng thái ấy. Nhà văn ngoan ngoãn nghe lời.

    Tôi nhìn lại cái bài toán mà nghi ngờ sao dễ thế, hóa ra mình nhầm dấu, kiểm tra lại là sửa được ngay. Tiếng nói đã trở thành một bộ phận của con người mà không dùng đến nhiều thì nó thật bức bí. Tất nhiên, sau khi ông cụ chết, ông có thể tái xuất giang hồ nếu muốn.

    Bị môi trường biến thành kẻ tự đè nén nhiều cảm xúc ngoài xã hội, ở nhà (nơi không sợ ai cho ăn đòn đau) thằng em tôi nhiều lúc trở nên ích kỷ, lỗ mãng, ngông ngạo. Như lấy đất ở mảng đê này đắp sang mảng đê vỡ kia. Bạn lấy xe máy, đứng ở cổng bệnh viện chờ bác làm thủ tục xong đưa bác về.

    Tuy nhiên, không phải lúc nào cũng có thời gian mở tủ đọc lại. Tạo nên một thế giới có nền giáo dục như vậy khởi nguồn từ những tiền siêu nhân bị thế giới hỗn tạp còn đầy dã man này tròng thòng lọng vào cổ. Có điều, em chã thích.

    Nó dường như là phản ứng của sự sở hữu đạo đức và sáng tạo. Không, cháu không phản đối, con không phản đối. Và vì thế, nó chìm đi trong bao đời chìm của những dòng chữ khác.

    Những câu thơ hay bây giờ có lẽ không còn xuất thần, lại chắc chẳng còn mấy thơ ngây. Bây giờ thì buôn bán nhiều, lo nhiều hơn, xã hội thực dụng hơn nên hơi khác. Văn chương biểu đạt hiện thực tốt quá chăng? Có thể.

    Khả năng đầu tiên là những nhà độc giả (có chức năng đối với việc hỗ trợ tài năng) chưa từng dành thời gian ngó ngàng; hoặc từng xem qua nhưng không nhận ra điều gì cả. Và thế là thế hệ sau lại phải gánh những tàn tích. Người bảo nghệ thuật là giản đơn.

    Sau khi coi như làm xong một bản nháp thô sơ (một nhiệm vụ tự đặt ra) để người đời có thể dẫm lên, kiễng chân mà ngó qua bức tường trì trệ để thấy dù chỉ gót chân của nàng (chàng) Sáng Tạo. - Còn tôi không tin vào sự thành thật của ông. Việt Nam chơi trận này hay và nhanh hơn trận với Thái.

    Bạn sẽ nghe thấy dưới tầng ba tiếng dập cửa, tiếng vặn nước, tiếng giật nước, tiếng khạc nhổ, tiếng bước chân… Chúng không đến dồn dập mà cứ vài giây im lặng mới xuất hiện làm trạng thái mơ hồ của bạn giật mình thon thót. Làm gì có lí do gì mà khóc. Nhưng chúng cũng hay đủ để bạn muốn kể lại.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap