Hơn nữa, mọi người sau nhiều năm cũng dần quen với tiếng ngáy đều đều không lấy gì làm dễ chịu của nó. Hoặc những việc bùng nổ sự bất mãn hơn thế. Liên tưởng sơ sơ đến một trò hành xác.
Còn cái quần thì rộng thùng thình. Mà muốn vào có phải dễ đâu, phải có người quen giới thiệu. Các anh chị chưa bao giờ dám thế.
Không có chim non ở trong. Tôi khóc vì tôi cũng chẳng ham gì danh hiệu đàn ông chân chính. Nhưng không phải lúc nào cũng mang theo giấy bút.
Bằng không, mọi người nói đúng đấy. Đời sống và sáng tạo chỉ là sự liên hệ chung chung. Việt Nam vô địch! Việt nam vô địch! Họ gào lên.
Vâng, lúc đó, một chú sấn đến rút chìa khóa xe của tôi và bảo: Mẹ mày, mất dạy. Chà, bạn múa may quay cuồng một lúc, thằng cướp văng ngay xuống hồ. Nhưng không viết thì sống vô nghĩa với lòng kiêu hãnh còn nhục hơn viết, đôi khi tức là chết.
Nhưng khi thằng ở vừa đọc vài trang cuốn tiểu thuyết mới của ngài thì ông cụ lại từ từ mở mắt và hồng hào trở lại. Nhu cầu của bạn không cao. Nhất là những mặt còn lại của đời sống.
Con còn đau mắt đau đầu không? Tôi: Im lặng. Anh bạn bên trái bảo khán đài A bao giờ cũng buồn hơn các khán đài khác. Khi đã chơi thì chơi là chơi mà không chơi cũng là chơi.
Và chúng còn được chăm sóc kỹ hơn. Hoặc mở tủ đọc lại thì dễ lại đâm chán đời, bất mãn. chờ chuông reo nơi lớp ôn thi đại học chật chội phải ngồi xổm chép những áng văn trong hai giờ đồng hồ đến hết giờ thứ nhất thì mông bắt đầu tê dại và cứ phải ngồi cắn răng ghi chép và khắc khoải đến hết giờ còn lại cứ như thế hàng tháng trời và chẳng ai biết từ khi ấy mông tôi bắt đầu dị ứng với giảng đường kể cả với đệm xe máy
Hình như cũng hoàn toàn thôi đau. Bây giờ, hãy trở lại là bạn. Đất nước chưa đến thời đại có những đầu nậu biết săn lùng những cái đầu có ý tưởng.
Để kiếm tiền sạch và xứng đáng theo cách của bạn. Gấu thì luẩn quẩn bên những khúc cây. Đáng nhẽ tôi cũng nên biết ngoan ngoãn trong ý nghĩ và bao dung với tầm nhận thức của chú như bao ông chú khác đầy rẫy đời này.