Sexhdhay

Đưa đồng nghiệp về nhà nhậu không ngờ mất luôn vợ

  • #1
  • #2
  • #3
  • Chúng tôi trân trọng tặng nó cho hết thảy những bạn đương bị con sâu ưu tư làm cho khổ sở trằn trọc canh khuya, tan nát cõi lòng. Ngày tháng qua, Tôi gắng sức gắp hai, gắp bốn, mà kiếm chẳng đủ xài. Trung bình thể lực của họ là 50 kí lô rưỡi.

    Ta nên lấy thế làm mừng. Cháu phải tưởng tượng thân cháu mềm như sợi bún. Đoạn hỏi đến mẹ cha.

    Ông Saunders kể: "Bấy giờ tôi chưa đầy hai mươi tuổi, mà đã lo sợ đủ thứ. Người ta dùng những lời tục tĩu nhất trong tiếng Anh để thoá mạ tôi. Thấy chúng thế rồi nghĩ tới tôi thế này mà còn than thân trách phận, tôi thấy thua chúng.

    Cho đến năm 12 tuổi, mỗi năm tôi không có cắc rưỡi để tiêu riêng. 000 lính ở trận Gettyberg cũng cứ 1. Nếu văn hào Bernard Shaw không theo quy tắc ấy một cách nghiêm khắc, có lẽ ông đã thất bại trong công việc trước tác và suốt đời chỉ là thủ quỹ của một ngân hàng.

    Lúc nào cũng lo sợ không yên. Nói tóm lại, nếu bạnmuốn tạo cho mình một tinh thần thanh thản có thể manglại hạnh phúc cho bạn, bạn hãy theo nguyên tắc thứ nhì: Như tôi chẳng hạn: Nếu tôi học tập và dự bị kỹ càng, có thể hy vọng thành công và sung sướng nhiều ít trong những nghề: Làm ruộng, trồng cây, y học, bán hàng, quảng cáo, xuất bản báo tại tỉnh nhỏ, dạy học, kiểm lâm.

    Mà dù có đâm xuống hố nữa thì theo luật trung bình chúng ta cũng không bị thương". Tính mỗi giờ, chú làm việc có 26 phút và nghỉ 34 phút, nghĩa là nghỉ nhiều hơn làm việc. Vì nếu ngăn cảm thì họ gây rối liền.

    Đêm thứ tư hay đêm thứ năm tinh thần tôi rời rạc, hoang mang. Trái lại, nếu làm kế toán, kỹ sư, kiến trúc sư, giám đốc một lữ quán, hoặc một xưởng, buôn bán máy móc v. Bây giờ tôi biết rằng ở đời chẳng ai để ý đến mình cả và có nghe nói gì về mình, họ cũng thấy kệ.

    Tôi có cái thói quên hiện tại để lo về tương lai hoặc mơ mông "một khu vườn hồng diễm ảo ở chân trời xa xăm" không? Mỗi giờ chỉ vỏn vẹn có năm xu. Vậy mà nó không tát.

    Ông ta liền đáp nếu tôi không chịu đánh lại thì ông sẽ kiếm người khác! Tôi nghe mà muốn nổi doá. "Má tôi bỏ nhà hồi tôi hồi chín tuổi và ba tôi mất hồi tôi có 12 tuổi. Như vậy nghĩa là lính thuỷ có thể nhảy kịp xuống biển và phần rủi bị chết không lớn mấy.

    Tôi lo sợ sẽ phải xuống đại ngục. Ông đã triệt để xoá bỏ sự thua lỗ trong trí nhớ đến nỗi không bao giờ nhắc tới nữa. Miền tôi bán sách dân tình nghèo khổ, ít người mua cho nên số lời không đủ để trả tiền xe.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap