Leo lên nói nhà tất thấy rõ trong nhà, đọc được ánh mắt tất Nam triều Tống Văn Đế câu cá ở hồ Thiên Tuyền nửa ngày không được con cá nào, trong lòng rất bực bội. Hạ Ngôn nằm mơ cũng không tưởng tượng ra nổi rằng chính người đồng hương do mình đề bạt đó về sau đẩy ông ta vào đất chết.
Bấy giờ nghe Lý Viên Phi mang thai như sét đanh ngang tai. Mùa xuân năm thứ hai, viên hoạn quan về nhà nghỉ ngơi dạo hoa viên nghe mùi hương sen thơm ngát, nhìn ra ao sen tỏ ra thèm khát. Sau khi chào hỏi mọi người, thủ tướng ngồi vào chiếc ghế mà người chủ trì phỏng vấn thường ngồi, mọi người vây quanh ông, tranh nhau nói chuyện với thủ tướng.
Phải đối phó cẩn thận hạng người này. Khi xưa tin xấu lên thêm một câu: "Thật là việc khó tưởng tượng”. Chủ nhiệm Vương đành ngồi ghế thứ hai, trong lòng rất hận.
Ngày thường chồng không nỡ đem ra dùng vì sợ nhỡ tay đánh vỡ, gần đây do trong lòng bực bội cho nên đem ra ngắm nghía giải phiền. Hai ông bằng mặt không bằng lòng, đấu đá nhau nhưng ngoài mặt vẫn rất khách khí. Trong cuộc tranh luận náo nhiệt, khi kẻ có lý thấy rằng dùng lý lẽ phân bua không ích gì nữa thì dùng một cách nói ngoài mềm trong rắn kết thúc tranh luận.
mua kem bừng bừng đỏ mặt, cao giọng nói: “Bà nói gì đó. Tục ngữ có câu "Ngã không đau, bò dậy nghĩ lại mới thấy đau”. Quả nhiên Lý Quát trúng kế, vội vàng về nhà viết tấu sớ để dâng lên đề nghị khai mỏ vàng Hoa Sơn để bổ sung quốc khố.
Khi anh bộc lộ tài ba đã ngầm gieo mầm họa cho nên bộc lộ tài ba nên thích đáng thì thôi chớ quá lộ liễu. Nếu như họ không bình tĩnh, quá ư căng thẳng hay kích động, rất có khả năng không ứng phó nổi cục diện này. Phương Tây có thể có 100 quả.
Ông tiến sĩ không biết tưởng là cái lỗ và ban (vệt) chữ ban này đồng âm với chữ ban trong Lỗ Ban song viết khác nghĩa khác. Tình hình từ việc bé xé ra việc to như thế không phải chỉ có trong quan hệ vợ chồng mà cả trong cuộc sống giao tế hàng ngày khác cũng thường gặp phải bình tĩnh không để đổ dầu vào lửa khi đốị phương đang bực tức giận to tiếng la lối. Quân vây thành cho là chẳng có việc gì đáng kể, một số ít quân lính đứng xem.
Không nên xem thường, phải ứng xử cẩn thận. Tình thế rất nguy cấp. Ông rao bán thực phẩm đậu khắp nơi và đại phát tài.
Giữ thể diện thì điều khó nhất là giữ thăng bằng giữa uy nghiêm và thân cận, đó gọi là “ xa thì chung thân, gần thì bất kính”. Từ Hi đang vui nên không giận, nói rằng: "Người muốn cái gì?” Từ đó anh từng bươct leo lên không ai ngăn cản nổi.
Xưởng trưởng đang làm một văn kiện không ngẩng đầu lên. Một thời ta thích âm nhạc, ông ta đã gửi tặng ta một chiếc đàn tốt. Nếu như họ không bình tĩnh, quá ư căng thẳng hay kích động, rất có khả năng không ứng phó nổi cục diện này.