Có thể bạn đã từng nghe nói nhà khoa học Nga Iva Pavlov, người đã thực hiện vào cuối thế kỷ 19 những thí nghiệm về phản xạ có điều kiện. Mỗi nhân cách khác nhau của tôi đều xử lý một chức năng đặc biệt, một khả năng gợi nhớ riêng và một điệu cảm xúc duy nhất. Nếu biết chuyển đổi sang hiện tại, hoặc dự kiến trước tương lai, họ có thể thay đổi tình trạng cảm xúc của họ ngay.
Từ hồi còn rất trẻ, tôi đã phát triển một niềm tin là tất cả chúng ta có mặt trên đời là để cống hiến một cái gì độc đáo, tôi tin là tận trong thâm tâm chúng ta ai ai cũng được phú bẩm một thiên khiếu đặc biệt. Không phải vì tôi khôn, mà vì tôi thật may mắn. "Thế tại sao hôm nay bạn đi làm?"Câu trả lời thường vẫn là,"Phải làm thôi.
Bạn có bao giờ cảm thấy có lỗi về chuyện này không? Nếu bạn muốn bạn gái, bạn trai, chồng, vợ, hay một người nào thân thiết với bạn gọi điện thường xuyên cho bạn, bạn thử nghĩ bạn này ép họ gọi điện cho bạn có hiệu quả không? Và khi họ gọi, bạn có chào họ với lời lẽ như sau "Ồ, thế là cuối cùng em đã gọi. Bạn cũng có sẳn tất cả những năng lượng giống như tôi trong lúc này. Và không hiểu sao hôm ấy anh đã nhận được câu trả lời.
Đây là điểm bạn cảm thấy sự nghi kỵ tích tụ nhiều đến nỗi bạn cảm thấy mình tìm hết cách để đổ lỗi cho người kia, đả kích người kia bằng lời hay không bằng lời. Ông bác sĩ hết sức kinh ngạc. Lạ lùng thay, tôi cảm thấy tự do chính lúc tôi gạch bỏ tự do khỏi danh sách!
Lần nào đi qua chổ đó, tôi đều cho anh ta tiền. Bạn đã từng trải qua những cảm xúc bi thương và chán nản, bất công hay vô vọng trong thập niên qua của đời bạn? Riêng tôi thì chắc chắn là có. Khi bà theo đuổi địa vị này, công việc của bà mang một tiêu điểm hoàn toàn khác.
Honda quyết định bán qui trình chế tạo pit-tông cho Toyota. Tóm lại, chúng ta làm gì và trở nên người như thế nào đều tùy thuộc hướng đi mà các giá trị hướng dẫn chúng ta. Chúng ta tóm tắc sáu bước đó như sau:
Anh đã hy sinh mạng sống mình để cứu sống những người hoàn toàn xa lạ với anh. Khó khăn là ở chỗ hầu hết chúng ta không nhận ra rằng chúng ta không ngừng điều khiển lẫn nhau và uốn nắn thái độ của nhau. Ba mươi năm trước đây, Marva đã sử dụng năng lực của mình và quyết định làm nên tương lai bằng cách thay đổi cuộc sống của những trẻ em.
Câu trả lời của tôi thật đơn giản: tôi đã học được cách trang bị cho mình một nguyên tắc mà bây giờ tôi gọi là tập trung năng lượng. Lúc đó tôi đang ở New York. Ed đã giáo dục cho cộng đồng và bắt đầu mọi cử động, từ việc sử dụng xe lăn và chổ đậu xe đặc biệt đến việc bám vào các thanh đõ.
Tuy nhiên, giá trị của triết lý này là mọi người đều tin rằng điều đó có thể đạt được. Chỉ cần ý thức rõ những yếu tố này cũng cho chúng ta cơ sở để hiểu rõ sức mạnh của trạng thái. Một bà khác ngồi phía bên phải tôi nói: "Thật tuyệt không cơ chứ! Tôi cảm thấy may mắn có mặt ở đây!"
Họ đi vào con đường tuộc dốc. Chúng ta không muốn cảm thấy vui vẻ trong chốc lát. Dành 5 phút viết ra tất cả những gì bạn muốn, có, làm, hay kinh nghiệm trong đời.