Sexhdhay

Cô vợ đi đi chơi Ông xã ở nhà được em nô lệ phục vụ sung sướng

  • #1
  • #2
  • #3
  • Mọi người ở gần đang nhìn anh như nhìn cuộc sống và viết của một thứ phế thải lạc lõng, bất cần. Bạn đo lường, phân tích cảm xúc của mình. Mỗi người thường chỉ va chạm với một mảnh vỡ trong chiếc gương bạn.

    Nhưng xã hội đã trót phản ánh vào tâm thức và như nước gõ lên đá đến vô số lần mà tạo thành vết lõm. Phù, còn bạn, bạn đang viết từ nãy đến giờ. Không chung chung như những nhà mị dân.

    Chưa chắc rồi sự khúc chiết trong lí giải đời sống sẽ làm ra nhiều cái mới hơn so với sáng tạo thiên về bản năng và sự hồn nhiên. Bởi ngay khi thức dậy thì bạn đã quên ít nhiều. Mẹ thấy điện còn sáng, sang bảo: Đi ngủ đi con, một rưỡi đêm rồi.

    Nói chung là vẫn có thể tung cánh. Những thứ chưa đến ấy đem lại biết bao nhiêu khoái cảm. Dù sao họ vẫn là bố mẹ tôi dù họ không đặt niềm tin vào tôi (dẫu một đứa con bao giờ cũng khao khát điều đó).

    Một người theo ngành an ninh đánh mất mong muốn góp phần làm xã hội trong lành hơn. Cũng chả phải nói ai cũng vứt một tí như thế thì xã hội này ra gì. Nếu lỡ bị lịch sử nhớ mặt thì cũng đành chịu.

    Nhưng rồi ta nhìn thấy thị trường ảm đạm hiện tại của thơ văn. Tôi không có nghị lực. Tôi nhìn lại cái bài toán mà nghi ngờ sao dễ thế, hóa ra mình nhầm dấu, kiểm tra lại là sửa được ngay.

    Qua đó, với những tinh hoa của quá khứ cũng như hiện tại để lại, đào tạo, hun đúc, chọn lọc nên những tài năng kiệt xuất biết tận dụng chúng vì nhân loại. Lúc đó, tôi nghĩ điều này nhưng không nói ra: Thế người với người với nhau là gì hở chú?. Có thể họ ngấm ngầm bắt tay nhau để xoay thế giới theo quỹ đạo họ muốn.

    Thầy bảo tôi viết một đoạn để biết nét chữ của tôi, có gì thì… Trước lúc thi, tôi hầu như không lo lắng, mọi thứ tôi nắm khá vững. Nếu nó là cái xe đi mượn thì lại là một nhẽ. Viết những điều này ra còn nghĩa lí gì khi không thay đổi được cục diện? Vấn đề là cục diện còn có thể thay đổi được.

    Tôi biết nó nhạy cảm và có những năng lực tiềm ẩn. Bạn phải xin lỗi những con lợn và sự vô tư của chúng để gọi những khán giả loại này là những con lợn. Tớ không để ý để biết nhưng rác rơi xuống luôn dễ nhận ra hơn người ta âm thầm bỏ vào túi như chuyện tự nhiên.

    Tôi biết là tôi rất khỏe. Chẳng có ai tin và chẳng biết tin ai. Ta luôn cố giữ sự nhẹ nhàng của một đứa trẻ để âm thầm tưới sự trong trẻo, lương thiện làm đời sống họ thêm thoải mái.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap