Một không khí im lặng bao trùm cả khu vườn, không ai nói với ai lời nào. Max và Jim từng là đôi bạn rất thân từ hồi họ còn sống ở khu phố nghèo. Và điều này mang lại cho chàng một cảm giác dễ chịu, làm cho chàng ít còn phải bận tâm lo lắng về những điều khác nữa.
Chàng liền xuống ngựa, quỳ xuống và kính cẩn lên tiếng: - Còn anh có phải là Jim không? - Max nhìn thật lâu và hỏi với giọng ngạc nhiên không xiết. Chắc là mình phải làm gì đó chứ - không có gì trên đời này tự đến cả.
hay thực hiện nó ngay khi có thể. Sid vội vàng leo xuống núi chạy thẳng tới mảnh đất của mình. Những quốc gia đã mua bản quyền Good Luck gồm các nước nói tiếng Tây Ban Nha.
- Tại sao nó lại là sự may mắn thật sự? Chúng khác nhau ở chỗ nào? Sid suy nghĩ về câu hăm dọa đó và sự việc mới xảy ra. Từng luồng gió lạnh luồn qua những gốc cây to như muốn báo hiệu đêm nay là một đêm không bình yên đối với hai hiệp sĩ.
Cả hai đều im lặng, suy nghĩ của họ còn đang mãi đắm chìm vào câu chuyện thẩn thoại kỳ lạ nọ. Ngước lên nhìn trời, bỗng tầm mắt chàng thấy thấp thoáng một đỉnh núi rất cao từ phía xa. Họ biết rằng cứ mỗi năm một lần, vào mùa này, những cơn mưa hạt giống cây vô dụng và đáng ghét này lại trút xuống người họ.
Ta đã nói với tên hiệp sĩ áo đen kia rằng: cây bốn lá không thể nào mọc lên ở nơi nào có đá được. Max suy nghĩ về những gì Jim vừa nói. Đêm đen tỏa xuống bao phủ khắp khu rừng.
Chẳng ai chịu thay đổi, canh tác lại mảnh đất này để làm nó thêm màu mỡ. Tuy nhiên cây bốn lá thì rất yếu, vì thế nó cần đất sạch đá thì mới có thể mọc lên được. Thật ra, Sequoia không định trả lời thêm một câu hỏi xấc xược của một gã hiệp sĩ kiêu căng nào khác nữa, thế nhưng qua lời nói và điệu bộ của Sid, bà thấy chàng không phải là một hiệp sĩ loại đó.
Anh còn có thể làm được gì khác nữa chứ? Vì thế Nott leo lên ngựa và đi lang thang vô định mãi trong rừng, hy vọng rằng mình sẽ bỗng nhiên may mắn phát hiện được Cây Bốn Lá thần kỳ ở đâu đó. Tôi nhận thấy trong mắt cậu phảng phất một nỗi buồn lớn lắm. Bà có biết ta là ai không? Ta là hiệp sĩ Nott đây.
- Ngươi muốn gì, hỡi hiệp sĩ áo đen? - thần Gnome hỏi - Ai cũng bảo là ngươi tìm gặp ta suốt cả ngày nay. Bà cũng có thể ngủ bất cứ khi nào bà muốn. Giờ thì tôi phải kiếm cái gì ăn đây.
Ngươi phải cẩn thận đấy. Anh đã làm gì sai nào? Sao anh lại thấy khổ sở đến thế? Anh tự hỏi: "Ta xứng đáng có được may mắn. Một buổi chiều đẹp như muôn thuở!