Cho nên khi thấy một bọn trẻ quây quần chung quanh ngọn lửa trại, tôi lại gần nói: Ông Franklin đã là khôn khéo; ông nói: "Mình tranh biện và cãi lẽ, có thể làm cho người khác ngượng được, nhưng thắng như vậy có ích gì đâu, vì không khi nào làm cho người ta thành thật đồng ý với mình hết". Và như vậy tôi thấy lợi vô cùng.
Ông có thể làm ơn giúp tôi vượt một nỗi khó khăn không? (Ta thử tưởng tượng cảnh đó: một người buôn bán tầm thường ở arizona nhận được một bức thư của một nhà quảng cáo lớn nhất ở Nữu Ước, mà trong thư đó ngay từ câu đầu, nhà quảng cáo đó cậy một việc. Ngày hôm nay đổ khuôn được mấy lần? - Sáu lần. Đó là quy tắc thứ sáu.
Thường thường bà chạy lại nhà một bà chị để phàn nàn về chồng, trút hết tâm sự, khóc la, đe dọa. Một bữa, ông tới Bạch Cung, phải khi Tổng thống Taft và Phu nhân đi vắng, ông kêu lên từng người đầy tớ cũ và nồng nàn hỏi thăm họ, cả đến những chị phụ bếp cũng được hân hạnh đó. Rất hiếm những người ra ngoài lệ đó.
Thì đây, bạn hãy theo tôi mà thí nghiệm đi, rồi cho tôi hay. Bảy giờ rưỡi; và chịu ca với. Mắng, giảng giải, dỗ ngọt, đều vô hiệu.
Sau khi cân nhắc kỹ, một cách chân thành và vô tư, tôi phải kết luận rằng cháu Joséphine còn giỏi hơn tôi khi tôi bằng tuổi cháu, mà tôi phải thú nhận rằng như vậy không phải là một lời khen cháu đâu. Ông có bổn phận là gieo hăng hái trong lòng nhóm vô vọng đó. Bà chỉ muốn gặp được người chăm chú nghe bà, để bà có cái vui được dịp nói tới bà và những kỷ niệm của bà.
Và từ đó hai người thành cặp tri kỷ cho tới khi ông Eastman mất. Lời lẽ hoặc khinh bỉ, hoặc nghiêm khắc. Trong những cuộc tranh biện không ai thắng hết.
Thành ra anh thợ máy không phải là một nhân viên hạ cấp, mà ai cũng có quyền sai bảo nữa, anh nay đã nghiễm nhiên là một viên chỉ huy rồi. Đời vợ chồng, hết ngày này qua ngày khác, chỉ là một chuỗi những tiểu tiết không nên thơ. Thanh niên bây giờ không biết thế nào là một ngôi nhà đẹp.
Ông có thể trở về Philadelphie. Trong những cuộc tình duyên bất hạnh đó, có bao nhiêu cuộc rẽ thúy chia loan, vì những bi kịch hẳn hòi? Tôi cam đoan là ít lắm. Đã 18 tháng rồi, những đại tướng của Ngài cầm đầu quân đội miền Bắc thua hết trận này tới trận khác.
Ông Farrell nói: "Trước kia, nếu gặp trường hợp đó, tôi đã chạy lại kiếm người mướn nhà, biểu ông ta đọc kỹ lại thể lệ trong tờ giao kèo. Trong khi củi cháy lách tách trong lò sưởi, người ta mời tôi đánh bài bridge. Vì cậu tỏ ra "biết nghe" cho nên được các danh nhân đó kể chuyện mình cho cậu.
Ai cũng thèm khát được người khác quý mến, hiểu biết và thương hại mình nữa. (Xin các bạn nhớ rằng ông Parsons thực tình nghĩ như vậy). Nơi đó kêu là Lâm viên (.