Nắm tay nhau cùng bước bên nhau vì hạnh phúc nhân loại…. Ông anh cũng làm theo. Vả lại mình là sinh viên, cô ta là giáo viên.
Hôm nào đập thử bàn thờ, đập thử tivi nhé, giả điên thế nhé, bác mẹ có thích không, có ngộ không? Tôi gồng mặt để vẻ lạnh tanh vô cảm xa xăm không bị biến dạng. Tôi có làm gì ám muội đâu.
Bầy rắn với những con rắn ăn lẫn nhau, đến con cuối cùng nuốt được tất cả thì lại vỡ bụng vì bội thực. Căn bản cũng tại người đời hay đính bên cạnh nó chữ vì. Và với đòi hỏi của thời đại, như vậy mới có thể coi là bình thường.
Sản phẩm của sự thiếu cập nhật tri thức chính là sức ì của bộ não. Thấy chưa, cả nhà đều lo cho con. Giả sử thấu suốt là cảm giác vô nghĩa, thì hắn sẽ đồng tình với điều đó chỉ khi người ta đồng nghĩa nó với sự bất lực.
Đất nước chưa đến thời đại có những đầu nậu biết săn lùng những cái đầu có ý tưởng. Trong thâm tâm, người ta có quyền tùy chọn thị trường cho sản phẩm sáng tạo. Bạn không khinh rẻ mình vì bạn cố sống trung thực và linh hoạt với cái bạn biết và không ngừng muốn nắm bắt cái bạn không biết.
Bạn vừa đi, vừa nghĩ, theo mạch câu chuyện dở dang đang viết này, thường là thế, thằng em ngồi im sau lưng, nên tí là đến nơi. Có điều, bạn chưa tìm được một thị trường hoặc chưa chuẩn bị tinh thần thật tốt cho việc kinh doanh chúng. Tuy vậy, không có nghĩa là người sáng tác hoàn toàn không có trách nhiệm gì với sự tác động từ tác phẩm của mình tới công chúng.
Một cái Dream khoảng mười bảy triệu. Tại sao hôm nay cháu không đi học? Cháu mệt ạ. Tôi từng sợ sự ra đi, sự kiếm tiền, bon chen sẽ cướp mất thời gian mình giành cho tranh đấu, tranh đấu bằng cách viết.
Một mặt vừa thấy phẫn nộ bằng chính những nguyên tắc về phép cư xử đã được họ giáo dục, một mặt vừa tự dằn vặt vì một đứa con lại phẫn nộ trước cha mẹ. Ở đây, họ chỉ nhìn vào gáy người phía trước chứ hơi đâu bận tâm nhìn mặt người phía sau. Còn gần thì… Chưa thấy loạt ảnh chụp hoa sữa nào.
Và tiếp tục sứ mệnh sống đến chết thì thôi. Và sưởi ấm ta bằng những giọt nước mắt không lời. Những kẻ bao che, đỡ tội cho chúng cũng không phải là người.
Tôi cần làm việc, làm việc chính là sự nghỉ ngơi của tôi. Chỉ là chuyện, chỉ là nhân vật, thật thì thật, không thật thì thôi, anh ạ. Nhủ cố nhớ mà viết lại những đoạn thú vị.