- Mới đầu tôi đi rửa xe. Hôm nay đã là ngày cuối cùng rồi, vì vậy quyết định làm gì trong hôm nay là rất quan trọng. Cậu chuyện cũng đã giúp tôi thực hiện nhiều quyết định rất quan trọng cho cuộc đời mình.
Nott ngồi xuống bên bờ hồ uống một ngụm nước trong khi con ngựa đen uống lấy uống để dòng nước trong lành. Mất hết gần một ngày, cuối cùng Nott cũng tìm gặp được ông ta. Ông thở phì phò tức giận:
Họ cứ chuộng loại vải vừa rẻ vừa hợp thời trang hơn. Cư dân trong khu rừng này rất lười biếng. Jim không muốn tiếp tục kể thêm về chuyện mình nữa nên quay sang hỏi Max:
Ngươi phải cẩn thận đấy. Tôi không bao giờ trì hoãn công việc của ngày hôm nay sang ngày hôm sau. Đừng nói to như thế chứ! Ngươi đánh thức một bông hoa ly của ta rồi kìa.
Ngoài tiền bạc, gia đình tôi còn được thừa hưởng một nhà máy dệt đang rất ăn nên làm ra. Đêm đó nằm bên cạnh mảnh đất, chàng thật hài lòng nghĩ về những gì mình đã làm được. và nhìn, nhìn thêm này.
Sao nó vẫn không đến với ta?" - Khoan đã, khoan dã - Nott chen ngang - Ta không quan tâm đến những vấn đề của ngươi. Một cái cấy khổng lồ, già cỗi chiếm lấy tầm mát chàng khi đến nơi.
Nhưng tôi không nghĩ sự thành công của cậu chỉ hoàn toàn là nhờ vào bản thân cậu mà thôi. May mắn có thể mỉm cười với tất cả chúng ta nếu chúng ta làm một "điều gì đó". Tôi đang nghĩ về câu chuyện này, vì cớ làm sao mà no đến với tôi nhỉ? Tôi đã gặp lại người bạn thời thơ ấu của mình, người mà tôi đã không gặp năm mươi năm rồi, và được nghe người ấy kể cho câu chuyện may mắn này.
Tôi luôn có trách nhiệm về tất cả những việc diễn ra quanh mình. - Thì ra chuyện là như vậy. " Nghĩ về sự thất bại của người khác làm Nott cảm thấy nhẹ nhàng, thoải mái hơn, thậm chí cả thích thú nữa.
Cho dù khi mọi việc dường như đã được hoàn tất, nếu ta có một thái độ đúng đắn, luôn sẵn lòng muốn biết liệu có còn việc gì khác cần làm nữa không, thì sẽ luôn có một dấu hiệu chỉ cho ta biết điều ấy. Hãy bảo trọng và chúc anh may mắn. May mắn vô tận sẽ thuộc về mi còn ta sẽ triệt tiêu được đối thủ của mình.
Chắc là mình phải làm gì đó chứ - không có gì trên đời này tự đến cả. Thật ra, cây bốn lá chưa bao giờ mọc ở khu rừng Mê Hoặc cả. Giờ thì điều kiện đất đai đã khác rồi.