Sexhdhay

Nhân tình đang thẩm du thì bị chú nhà đối diện phát hiện

  • #1
  • #2
  • #3
  • Có thể viết cả cuốn sách về chuyện ấy được, nhưng đây tôi xin tóm tắt lại. Khi thang ngừng ở một từng nọ, ông xin tôi tránh lối cho ông đẩy ghế ra: "Xin lỗi ông, tôi làm phiền ông quá". Bác sĩ Edmund Jacobson ở trường Đại học Chicogo còn đi xa hơn nữa.

    Cả vua Lear trong kịch của Shakespeare cũng la hét: "Có đứa con bạc bẽo thật đau đớn hơn bị rắn độc cắn!" Tôi, một thằng bán bánh bích quy mà coi việc vận tải các chất nổ! Chỉ nghĩ tới sự phải đứng giữa hàng ngàn tấn thuốc nổ T. Nhưng bấy nhiêu chưa đủ, vì những công việc làm đó gần như máy chạy không phải suy nghĩ, cho nên tôi vẫn lo buồn.

    Có lần tôi hỏi ông Waite Phillips, một người quan trọng nhất trong kỹ nghệ dầu xăng: "Ông thi hành những quyết định của ông ra sao?". Mới đầu chúng mọc rất mau. Một cuốn sách trứ danh khác, nghiên cứu về lo lắng là cuốn "Loài người tự hại mình" của bác sĩ Karl Menninget ở dưỡng đường Mayo, trị bệnh thần kinh.

    Để tìm tài liệu cuốn này, tôi phỏng vấn nhiều nhà doanh nghiệp lớn nhất ở Mỹ. Nhưng thật ra, chính người ấy phải là một nhà hiền triết. Như vậy, đáng lẽ thù oán, ta hãy thương hại và cám ơn Chúa đã sinh chúng ta không giống kẻ thù ta.

    000 toa mới có một toa trật đường rầy, vậy mà lo tới nỗi tưởng bị ung thư trong bao tử thì chẳng phải là điên ư? Mà đúng vậy, tôi đã có một tinh thần mới mẻ, một tinh thần thắng trận. Ông Saunders kể: "Bấy giờ tôi chưa đầy hai mươi tuổi, mà đã lo sợ đủ thứ.

    Bà xin nhà ngân hàng một tập chi phiếu, cho đứa con gái chín tuổi của bà. Tôi viết thư xin việc ông chủ cũ của tôi là ông Leon Roach ở Công ty Roach-Fowler và được cử làm lại việc cũ. Mười tháng sau ông bà lại bỏ một người con gái nữa, sinh được năm ngày.

    Ông nói với tôi rằng kinh nghiệm ấy có ích cho ông hơn một năm học ở Đại học đường Harward và giúp ông phát triển một đức tính để thành công là đức tự tín. Chỉ vô ý một chút là chiếc tàu này sẽ nổ tung lên. Ông bắt đầu quen nhiều người, và nhiều người cũng bắt đầu biết ông.

    Rồi oán trời, trách bạn, vò tai kêu đời bất công, thương thân tủi phận. Nói vậy có phải là nói mò không? Không. Để kết luận, tôi muốn chép lại câu của bác sĩ Alexis Carrel mà bạn đã đọc ở đầu chương: "Những nhà kinh doanh không biết thắng ưu sầu sẽ chết sớm".

    Mới rồi anh ta nói với tôi: "Bây giờ tôi nhận thấy rằng tôi đã theo đúng phương pháp ấy mà không hay. Từ lúc đó tôi không cất chân được nữa. Từ đó ông tự vạch ra một con đường và nhất định theo đúng nó.

    Trớ trêu hơn nữa là bản thông kê này lại rất dài. Tôi bèn mở cuốn sổ tay của tôi ra và xem xét những con số trong 12 tháng qua. Như tôi đã nói, tôi luôn để trên bàn cuốn "Quẳng gánh lo đi để được khoẻ mạnh" của bác sĩ Edward Podalsky.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap