“Hình như đối với một số nhà kinh doanh, dù họ là bác sĩ, luật sư, đạo đức nghề nghiệp có thể và phải bị hi sinh vì lợi nhuận. Tôi cũng lo lắng vì con trai tôi đã quá 30 tuổi rồi mà vẫn chưa thất bại. Thậm chí ông còn không mua nổi một cái cà vạt 25 bath.
( Đây là một tục lệ ở Ấn Độ trong đám cưới, đàng gái phải cho quà hoặc tiền của để đàng trai tổ chức đám cưới). Từ đó, bà bắt đầu dạy tiếng Mã Lai cho các chức sắc đại sứ, các nhà kinh doanh nước ngoài đồng thời đảm nhiệm coong việc giao tế nhân sự cho họ ở văn phòng nhập cư. Cũng như tiến trình thành công, trong cơ thể ta còn có một quá trình thất bại tồn tại song song.
Họ bảo ông rằng tiền hoa hồng quá cao, thời cuộc quá bất ổn và vị trí không thuận lợi. Một ngày kia, ông đến hỏi ý kiến của thầy giáo về việc đi học ở nước ngoài. Ngày chồng bà trao chìa khóa cho bà cũng là ngày một Balbir mới tái sinh.
Ông chẳng bao giờ biết được rằng mình đã khám phá ra Tân thế giới và mãi cho đến nhiều năm sau đó,sự thịnh vượng tột bậc của khu vưc này mới được nhận ra. Hãy nhìn vào biểu đồ dưới đây,bạn sẽ nhận ra rằng chiếc phi cơ này đã đi theo đường sai nhiều hơn đường đúng: Sau một hai năm, cảm thấy xấu hổ và khao khát gặp lại con, cô gái đã kể sự thật với cha mẹ.
Lửa càng nóng thì vàng càng tinh khiết hơn . Bài diễn văn nổi tiếng của ông "Tôi có một giấc mơ !" đã được giới thiệu trước một đám đông 250000 người (năm 1963) Chúng ta cũng đã biết câu chuyện về những vận động viên đã kết thúc sự nghiệp sớm hay bi thương tật vĩnh viễn vì họ đã tự buộc mình lờ đi cảm giác đau đớn hoặc bị ép mình dùng quá nhiều thuốc để chặn đứng cơn đau.
“Chúng ta không chịu nhìn kỹ những việc trong quá khứ của mình; đó là lí do tai sao cứ đổ lỗi cho hiện tại”. Gương mặt anh hầu như bị băng keo phủ kín và chỉ còn đôi mắt chưa bị băng lại. Tôi không có lí do gì để chán nản.
Để có tiền trang trải chi phí sinh hoạt, ông xin vào làm việc cho một nhà máy cao su ở ngoại ô Paris. Cách ăn mặc của ông không giúp cải thiện hình dáng kì quặc cảu ông. "Đó là thước đo cuộc đời của người đó ,là số đo năng lực thành công của anh ta .
“Tôi may mắn có được một cuộc sống hào hứng và mạo hiểm trong suốt 42 năm qua. Tại sao sau 30 năm( từ 1969 đến 1999) những sự việc như vậy vẫn còn xảy ra? Nhiều người lại muốn thoát ra và tự mình bắt đầu một công việc gì đó nhưng lại sợ đánh mất công việc “dễ chịu” hiện thời.
Từ lúc còn trẻ, tôi đã luông nghĩ đến việc viết sách nhưng không hiểu tại sao tôi không thể viết được một cái gì cho ra hồn. Đi lại khó khăn do di chứng của bênh bại liệt, Rudolph đã trở thành “người phụ nữ chạy nhanh nhất địa cầu” trong khoảng thời gian 8 năm và giành được một chỗ trong lịch sử: là người phụ nữ đầu tiên trong lịch sử đạt 3 huy chương vàng trong bộ môn điền kinh của thế vận hội Rome năm 1960. Nhớ lại những lúc phải nếm trải những mùi thất bại năng nề đầu tiên trong cuộc đời mình, tôi đã phải bán đổ bán tháo chiếc xe hơi của mình để đổi lấy một chiếc xe “second-hand” cũ kĩ.
Vị tu sĩ tạo nên acis bòa thai này à? Ngày hôm sau cả làng quay ra chỉ trích vị tu sĩ : “ Sao ông có thể làm như thế chứ?”. Tất cả chúng ta không thể làm thuyền trưởng nhưng có thể làm thủy thủ Nhưng bạn không thể bỏ cuộc.