Văn hào Nga Tolstoi tự thú rằng người yêu trên những chim se sẻ. Họ thế cha, gồng gánh nhiều công việc nặng nhọc. Họ cũng biết khổ nhăn rằng khi giỡn với tình yêu mà bị gai nhọn vào xương.
Cử chỉ, điệu bộ không biết mực thước nào. Bạn gái đích thị là đa số hay khiêu khích trận giặc ái tình mà không biết tự vệ. Đối với họ không có gì bi quan.
Vì đó họ không thích người lớn hay chỉ điều khôn lẽ dại cho họ. Nó đổi như trở bàn tay. Nếu đã lỡ đánh hỏng một hai phương diện của đời mình, thì đừng nản chí hãy làm lại cuộc đời.
Mà tình yêu có mục đích truyền sinh, phát triển một phần lớn căn cứ vào sự nhận thức nhan sắc. Tất cả những tài năng nầy bắt họ lắm lúc trở về những thinh lặng nội tâm để suy nghĩ, hồi cố, tạo nên những hình ảnh hay mơ mộng ước ao. Nhiều bạn trai cótính mủ mỉ, cau có, để hiện lên gương mặt nhăn đ ùm, xanh lét, cái tính mà các nhà tâm lý học gọi làtính bịnh.
Còn đàn bà bận rộn về chi tiết, thích phân tách, lạc vào phiền toái. Học thuộc lòng đối với họ là một cái nợ. Vợ tôi cũng là vợ anh, vợ anh cũng là vợ tôi.
Thượng đế là Đấng Vạn năng có thể sáng tạo Nhân tổ. Họ bất kể chấm phết, dụng ngữ, mệnh đề. Giá người ta để ý đ ào luyện họ về phương diện nầy thì xã hội chắc có khá đông nhân tài kinh bang tế thế hơn.
Không như bực lão thành ngồi chẽ từng chản tóc kẻ tơ. Ở thời đại ta có cái nguy hiểm nầy là người ta vì không có một quan niệm chân chính về vũ trụ, về con người nên khi bàn về thanh niên hay bị rơi lại trong những lý thuyết kêu như trống mà rỗng như bộng. Lý tưởng là tranh đấu cho tương lai.
Mấy khi tinh thần họ xuống dốc, đừng ai bàn với họ lý tưởng, chương trình, tương lai. Họ vẽ trong trí hình ảnh tuyệt vời khả ái của người bạn trăn năm mai hậu. Khi phải đứng lên hỏi điều gì họ nghe xung quanh có một thứ thinh lặng bao bọc họ cách khủng khiếp.
Khi thành tâm chờ đợi như vậy, họ không kiên quyết theo ý riêng mình mà phú mặc may rủi, tùy chỗ cha mẹ đặt cho họ ngồi. Tránh điều ác là đại đảm chớ không phải bạc nhược như nhiều người lầm tưởng. Có nhiều bạn gái lại thích.
Trong cuốn Toi quy deviens homme, Jean Le Presbytre cho in một hình thanh niên đang bắn tên. Tôi mượn lời nầy của J. Còn đòi tuổi nào để gieo mầm lý tưởng.