Nhiều lời đồn đại rằng Sinatra là một người hay cáu giận nhưng tôi lại thấy anh ta nói chuyện rất khôi hài. Bạn hoàn toàn có thể suy nghĩ hai vấn đề cùng một lúc. Mặc dù tôi cố dẫn dắt câu chuyện đến những đề tài gần gũi nhất mà bất cứ ai cũng có thể hào hứng nói, chỉ có Hope nhà ta thì không.
Một tối nọ anh gọi điện cho tôi với giọng hớt ha hớt hải: Larry, tôi gặp rắc rối to rồi. Giờ đây người ta có lời khuyến cáo rằng nên thận trọng với lời khen của bạn. • Bốn lưu ý khi xuất hiện trên truyền hình và trên truyền thanh
Bạn cần phải tự tin để nói, để chứng tỏ và khẳng định mình. Larry, cậu có điện, đường dây số hai người bạn đồng nghiệp của tôi gọi toáng lên, như thường lệ. Các thầy cô giáo rất quen thuộc với điều này.
Trong buổi tối hôm ấy, một người khách đột nhiên hỏi tôi rằng: Giả sử anh đang đi dưới sân đài truyền hình NBC thì có ai đó nắm lấy anh đặt anh ngồi xuống một cái ghế trong phòng quay, nhét vào tay anh một mớ bản tin và nói: Brokaw bệnh rồi. Những người đồng trang lứa tôi lẫn người đứng tuổi đều biết và thích bài này. Khi có quan điểm như vậy, bạn sẽ thấy rằng được trò chuyện với những người nổi tiếng là một dịp may thú vị.
Chúng tôi đã không hoảng loạn hay bị động. Đó chỉ là những cảm xúc và hồi tưởng trong ký ức mà tôi chia sẻ với gia đình Bob Woolf, như tất cả những ai từng rơi vào hoàn cảnh bối rối này. Bạn không thích câu hỏi này? Hãy từ chối trả lời một cách khéo léo:
Và thất vọng cho chính bản thân tôi. Ở những nơi này bạn có thể trò chuyện với mọi người một cách thoải mái nhất, dù cho bạn có quen thân với họ hay không. Một ánh nhìn đôi khi cũng chạm tới trái tim… như chơi! Bởi thế, bạn ạ, đừng bao giờ lãng phí quên đi cái cửa sổ này khi đang trò chuyện.
Arthus Godfrey đã đồng ý với tôi về điều này. Tôi tin rằng cuốn sách này đã giúp bạn ít nhiều trong nghệ thuật nói. Khác hẳn với lúc đầu, anh ấy hào hứng kể về những nỗi sợ kinh hoàng của mình.
Có điều, tất cả chúng tôi đều phải bật cười. Trong lúc ngẫu hứng, Jack đã kể cho tôi nghe về cuộc buôn bán đầu tiên của ông ấy. Hai ngàn con người trong khán phòng đã phải chịu đựng một bài nói dở và nhàm chán.
Và hơn nữa, ai cũng sẽ thích nghe bạn nói. Họ không hiểu sao chàng phát thanh viên mới này lại quá ngây ngô đến thế. Họ sẽ không nói! Và ta sẽ phải độc tấu với những câu hỏi không có câu trả lời đúng nghĩa.
Bạn cứ tự nhiên như không và thoải mái nói lên những suy tư của bạn. Cởi mở như thế nào đây? Hãy nói về tiểu sử, sở thích, tính tình, về chuyên môn, hay về những ước mơ của bạn… Rồi hỏi lại người khách của mình những câu hỏi đó. Bạn không cần phải đứng thẳng như chiến sĩ đang duyệt binh trên thao trường.