Không khó khăn gì mấy Sid tìm ngay ra được khu đất đó. Sid vội vàng leo xuống núi chạy thẳng tới mảnh đất của mình. - Doanh thu cứ thế tăng dần lên.
Họ biết rằng cứ mỗi năm một lần, vào mùa này, những cơn mưa hạt giống cây vô dụng và đáng ghét này lại trút xuống người họ. Họ xứng đáng cần nó hơn tôi. Một cái cấy khổng lồ, già cỗi chiếm lấy tầm mát chàng khi đến nơi.
Chàng quỳ xuống tỏ lòng biết ơn, những giọt nước mắt sung sướng và hạnh phúc không kìm được đã trào ra. Thế nhưng chẳng có điều gì xảy ra cả. Đã lâu lắm rồi ông không biết thế nào là mùi vị của niềm vui, thành công hay hạnh phúc.
Cuối cùng chỉ còn lại hai hiệp sĩ mà thôi. Tôi không hề nghĩ rằng đó là một câu chuyện vô bổ. Chàng có nên leo lên hay không? Cho dù chàng có phát hiện được thêm điều gì trên đó nữa thì chàng cũng chẳng còn thời gian đâu để mà thực hiện.
Nott nhanh chóng mất hút trong màn đêm bỏ lại Sid đứng nhìn theo. Hễ có dịp là tôi lại hỏi bất cứ người nào đang dùng giỏ xách da về những điểm mà họ thích cũng như không thích khi dùng nó. Như vậy, lời nguyền đã bị phá giải, bởi vì người sẽ chết nếu không tìm thấy cây bốn lá và người nhổ nó ra nhưng không chết cùng là một người - đó là Merlin.
Chỉ có như vậy mới làm tan đi sự đa nghi, đố kị của nhà ngươi. Họ cũng không biết người kia đang ở đâu trong khu rừng. Thỏa thuận trao đổi của chúng ta rất đơn giản: Ta nói cho mi biết chỗ mọc của Cây Bốn Lá thần kỳ, còn mi sẽ giết Merlin cho ta.
Merlin xúc động ông ôm lấy Sid thật chặt, im lặng. Nó quả thật là một mảnh đất màu mỡ, đất còn rất mới và chỉ cần nhìn sơ qua thôi cũng biết ngay là rất giàu phân bón. dần dần át cả tiếng dế kêu râm ran khi đêm tối đang chuyển sang rạng ánh bình minh chiếu qua từng kẽ lá.
Cậu là người bạn thân duy nhất mà tôi có,mà tôi luôn nhớ về. Buổi sáng thứ tư khu rừng chợt lạnh lẽo hơn mọi ngày. Những ngọn gió nhẹ thoảng qua làm giảm bớt sự mệt mỏi của hành trình chinh phục ngọn Núi mẹ.
Ta đã hơn hai ngàn năm tuổi rồi. Cây Bốn Lá thần kỳ đó sẽ mọc trong khu rừng Mê Hoặc, phía sau thung lũng Lãng Quên. Ta đã làm hết sức mình cho những điều mà ta nghĩ là đúng và cần thiết.
- Thưa Bà chúa hồ, tại sao nước lại không chảy khỏi hồ? Tất cả các hồ đều có mạch nước chảy lưu thông mà. Một lần nữa họ lại ôm lấy nhau thật chặt. - Anh mất trí rồi hay sao, Sid? Bộ anh điên hay sao mà lại đi làm việc như một con trâu để tạo ra cái khu đất chỉ có vài mét này nếu anh chẳng hề biết được là cây bốn lá có mọc ở đây hay không? Anh không thấy là khu rừng này rộng hàng triệu lần mảnh đất bé tí này hay sao? Anh ngu ngốc hay anh có vấn đề gì khác? Anh không hiểu được là những việc anh làm chẳng có ích gì trừ phi có một người nào đó bảo anh chính xác vị trí mà cây bốn lá sẽ mọc.