Nét mặt Josh dần dãn ra và một nụ cười từ từ nở trên gương mặt anh khi đọc xong những gì mà James đã viết trên tấm bảng. Không chỉ thế, anh còn có nhiều thời gian hơn để tạo niềm vui cho gia đình. Dù James đã cố không biểu lộ, Jessica vẫn nhìn ra được sự thất vọng của James khi anh đọc bản báo cáo.
Chẳng lẽ điều này đúng như vậy sao? Chẳng lẽ sau biết bao nỗ lực dặn dò thật rõ ràng, cụ thể khi giao việc cho nhân viên, anh lại thất bại bởi chi tiết quan trọng này? Trong chốc lát, anh thoáng cảm thấy khó chịu với chính mình nhưng rồi lại nhanh chóng cảm thấy thoải mái hơn. Nhìn lại, James thấy ngày làm việc của mình giờ trở nên ngắn hơn, và anh thích được quay trở lại văn phòng vào mỗi sáng. Một sự khác biệt không nhỏ tí nào.
James đứng dậy, bước đến bên bức tường và sửa lại khung ảnh chiếc cầu Trước đây, khi chỉ phải lo phần việc của mình, James luôn hoàn thành rất tốt. Đó quả là một câu nói hay.
Anh vừa nghe nhạc vừa xem lại từng công việc đã giao cho các nhân viên trong tuần qua. Vì cậu đã ghi chú lại mọi thứ, nên khi cần cậu có thể tham khảo rất nhanh. Nghiên cứu và chọn cách thực hiện tốt nhất; thông báo nguyên nhân chọn lựa; khởi xướng việc chọn lựa.
Tớ muốn xác định những điều cần cải thiện, phát huy những điều tốt đẹp và khen ngợi thành quả của nhân viên. Sau khi tốt nghiệp, họ lại tiếp tục làm mọi người ngạc nhiên đến thú vị khi lập gia đình với hai chị em sinh đôi trong cùng một lễ cưới đôi. - Nghe giống như bản đánh giá hiệu quả công việc quá nhỉ.
Thật ra, tớ nghĩ mọi chuyện diễn tiến rất thuận lợi. - Nào, chúng ta khoan hãy bàn về vấn đề lỗi của ai. Nhưng giờ thì cậu cứ yên tâm.
Cuối cùng, anh viết thêm vào bên dưới những dòng đã có: - Đến lúc này, cô ấy bớt nóng giận hơn và đã chỉ cho tớ thấy một sự thật hiển nhiên khác nữa. - Cậu có còn nhớ tâm trạng của cậu khi lần đầu đến gặp tớ để than vãn về những nỗi khốn khổ trong việc quản lý không? Theo tớ nghĩ thì khi ấy cậu không đủ kiên nhẫn để nghe hết một mạch những điều này! Nhất là cậu cũng chưa thể ứng dụng tất cả ngay được.
Thậm chí, anh còn không nghĩ đến điều đó nữa. - Trở lại chuyện của tớ, hẳn tớ đã thiếu sót điều gì đó khi giao việc cho Jessica. James đứng dậy, bước đến bên bức tường và sửa lại khung ảnh chiếc cầu
James tự hỏi không biết có phải nguyên nhân là do nhân viên từ chối làm thêm việc hay không. - Cậu có còn nhớ tâm trạng của cậu khi lần đầu đến gặp tớ để than vãn về những nỗi khốn khổ trong việc quản lý không? Theo tớ nghĩ thì khi ấy cậu không đủ kiên nhẫn để nghe hết một mạch những điều này! Nhất là cậu cũng chưa thể ứng dụng tất cả ngay được. Còn anh lại cảm thấy hứng thú trở lại với công việc bởi anh tin rằng những công việc mà mình đã giao phó cho các nhân viên sẽ được hoàn thành đúng hạn.
Thế đấy, tớ chỉ biết im lặng và gặm nhấm những sai lầm của mình. Dù là trước mắt hay về lâu về dài, nó đều giúp cho công việc của cậu trở nên dễ dàng và trôi chảy hơn. "Những cuộc gặp gỡ đột ngột như thế này thường hiếm khi hứa hẹn điều gì tốt đẹp", James thầm nghĩ.