Nhưng trong Thánh kinh đã nói: "Câu trả lời nhã nhặn của anh đã làm nguôi hết những sự giận dữ". Cái đó có chi lạ? Ai trong chúng ta mà không tự cho là quan trọng, tối quan trọng? Dân tộc cũng không khác chi cá nhân hết. La Rochefoucauld nói: "Ta tỏ ra vẻ hơn bạn, thì bạn sẽ thành kẻ thù của ta; chịu nhường bạn, thì bạn sẽ liên kết với ta".
Con chơi bi, đầu gối quỳ lên cát, vớ rách hở cả thịt ra. 000 đồng? Thì chịu liền chứ còn gì nữa! Chiếc xe bán được tức thì vì chính khách hàng đã tự tính giá lấy. Ông đáp: "Nai lưng ra mà làm việc".
Kiếm cách thi ân với người đó sao? Không được. - Bạn sẽ thấy thực là thần diệu. Giọng hung hăng như muốn bảo: "Chú nói dối, chú ơi! Tôi đi guốc trong bụng chú rồi!".
Một vị thuốc không trị được hết mọi bệnh, hợp với người này, chưa nhất định cũng hợp với người khác. Ông kêu điện thoại mời tôi lại vì có chỗ hỏng. Ông ta bằng lòng liền.
Không có nó thì bài học hay tới mấy cũng không có bổ ích gì, mà nó có thì không cần những bài đó cũng làm được những việc phi thường. Ngay từ hồi sơ sinh, bất kỳ một hành động gì của ta cũng vì lợi hết. Một người học trò của tôi muốn mời bạn chơi banh rổ (basket ball) với mình mà viết như vầy: "Tôi muốn các anh lại sân của tôi chơi banh rổ.
Nghĩa là tôi nói cho họ giận, không cần tự đặt vào quan điểm của họ. (Tôi phải nói rằng bà phỏng vấn anh chàng ấy ở trong khám). Người đó, cũng không xa lạ gì với bạn.
Tôi xin hạ xuống nhiều hơn nữa. Người đó ghét ông tới nỗi đã có lần công kích ông trước công chúng trong một bài diễn văn. Mà thiệt vậy, ông nói thay tôi.
Mà nhà tôi nhất định làm bánh cho thiệt ngon kia. Thầy trả lời tôi rõ ràng từng tiếng một: "Henri Souvaine (ngừng một chút) lầu 18 (ngừng một chút) phòng 1816". Đã ham muốn tất cả phải thành công và lời cầu nguyện nào chân thành cũng được chuẩn hứa.
Chính chúng tôi là kiến trúc sư đó. Cô nói: "Trời phú cho ông cái giác quan về tiết điệu; ông thiệt là người trời sinh ra để mà khiêu vũ". Đó là cuốn thứ nhất trong loại ấy.
Có khi, buổi tối, bà già cô đơn đó thèm khát tình thương, lại quỳ bên ông và xin ông đọc cho nghe những đoạn dịu dàng cảm động, mà ông viết vô nhật ký để tặng bà, 50 năm trước. Ông Mahomey vẽ bản đồ án, đưa ông S. Vậy mà ông có cách nhớ được cả tên, những người thợ máy ông đã gặp.