Thêm nữa, sự khúc chiết là cái hắn đang muốn. Sau những thời khắc đằng đẵng nơi giảng đường nhàm chán, nơi cổng trường đại học xa lạ và vô nghĩa. Định dừng viết thì lại có chuyện.
Không, phải giữ sức khỏe. Tôi biết mình còn thích nhõng nhẽo. Và xu thế thời đại sẽ đẩy họ đi tiếp theo những dòng chảy khách quan của lịch sử.
- Mi phải biết tìm hứng thú trong trường lớp chứ. Họ cũng đủ tự trọng để tự lực cánh sinh. Cháu vẫn không chịu dậy ạ.
Nhưng sau nhiều năm, bạn sẽ bắt đầu chán sự phân vân đó vì dù phân vân hay không, bạn cũng đã viết rồi. Giữa guồng quay, con người ai sẽ dừng lại và dành thời gian cho nhau. Cũng có hôm ngủ khá say.
Tôi lẩn trốn mãi trong bốn bức tường để không phải đổ lệ trước những sự thật phũ phàng đầy rẫy trong đời. Nhưng bàn tay trắng nõn nà trên tóc ông như dìm ông xuống. Nhà văn trang trí bốn bức tường bằng những dải lụa và giấy dán dịu màu.
Không hẳn, đó chỉ đơn thuần là một phong cách hình thành trong việc đối diện với xã hội. Theo dòng suy tưởng, bạn cảm giác, ở nhà bác, mọi người đang chờ bạn với những ánh nhìn đầy trách móc. Đơn giản là vì từ nhỏ tôi đã đọc nhiều hơn, tuổi thơ tôi rộng mở hơn mà suy nghĩ biện chứng hơn.
Họa sỹ chợt nảy ra ý định vẽ con mèo thả đuôi xuống tivi và trên màn hình là những con cá đang đớp. Cái đó, chúng đưa ra không khó. Cô ta là đàn bà, có chồng có con có cha mẹ… Cô ta chắc cũng hy sinh, chăm chỉ, vị tha chứ nhỉ.
Tôi biết nó khờ nhưng không ngờ nó khờ như vầy: Lớp 11 rồi mà một hôm qua đường thấy hai con chó làm chuyện trăng gió nó reo: Ê, hai con chó chụm đuôi vào nhau làm gì kìa (y hệt cái hớn hở của một cô bạn cùng lớp đại học với tôi trong một lần thấy cảnh tương tự). Tôi bảo: Vì biết mày về phe anh anh mới làm thế, không thì đố ai biết. Có một lí do tôi không thích đi là tiền.
Giữa guồng quay, con người ai sẽ dừng lại và dành thời gian cho nhau. Rồi, mẹ cứ đi ngủ đi. Và rồi họ thả xe tôi ra.
Em muốn mỗi lần xoay tràng hạt, em lại nhớ tới một người thân và nghĩ về người ấy. Nhầm! Lúc này (lúc khác thì hẵng để lúc khác nói), tôi muốn đặt một tia lửa ở những người tài. Mang nó, xem đá bóng mà lại hay nghĩ đâu đâu, lại lạc khỏi dòng sống hồ hởi hiếm hoi kia.