Nhưng phán đoán cảm xúc là một loại giao tiếp khác. Tôi đã chú ý đến một chiếc đệm nhỏ hình vuông trên chiếc ghế của anh ấy. Đó là lý do tại sao tôi gọi đây là Mẹo nhỏ 1 Cách nhìn tinh tế
Ôi trời! Cô bé đó hóa ra là con trai! Tôi phát hiện ra, bẽ mặt ngồi thụp xuống ghế. Còn ngồi phía bên phải ám chỉ điều ngược lại. Đừng nói, gặp gỡ bạn trai của tôi, Harold.
Sau buổi thuyết trình của chúng tôi, tôi định khai thác thêm về chủ đề này với cô ấy. Em đã nói với sếp về lời mời đó của chị rồi nhé, và sếp cho em nghỉ thêm hai ngày vào Lễ tạ ơn. Tờ báo đó chẳng có ý nghĩa gì với tôi vì nó không phải là một tờ báo chuyên đăng các tác phẩm văn học.
Nếu tôi từng mặc trang phục mới của tôi đến một nơi nào đó trước ngày diễn thuyết của mình, tôi sẽ phát hiện ra là lụa dính vào quần và để lộ những giọt mồ hôi. Rồi bà ta nói tiếp với vẻ như muốn xin lỗi, Thế nhưng những trò chơi đó rất ầm ĩ. Xin hãy giữ liên lạc.
Bạn vận dụng mẹo trên như thế nào? Đơn giản hãy để người kia nói trước và sau đó kết hợp hài hòa với các hành động của anh ta. Hãy thay các âm tiết đó bằng một trong những cụm từ nguyên bản (bằng cách so sánh) ở trên. Lúc này bạn tỏ ra ngơ ngác hơn.
Tôi đã cầu xin bạn trong khi tôi đang đau quặn ngực. Hãy tưởng tượng một người phỏng vấn trên ti vi đang hỏi bạn trước hàng triệu người xem, Nào, hãy cho chúng tôi biết quan điểm của bạn về cái này cái kia. Bạn nhìn vào hai người đàn ông này một cách kỳ quặc.
Thỉnh thoảng những cơn gió thổi làm lá cây xào xạc vàl àn da bạn cảm thấy ngứa, nhưng chỉ trong vài giây, những tia nắng mặt trời ấm áp lại xua tan cơn gió đi. Và, khi bạn biết đọc ý nghĩ, bạn sẽ trở thành một người giao tiếp khéo léo. Chúng ta đang nói về ngữ dụng học, nhưng đó là điều hết sức cần thiết.
Hẳn đã nhiều lần bạn nghe (và có lẽ đã nói), tôi không thích dự những bữa tiệc quan trọng mà ở đó tôi chẳng biết ai cả. Đó là một câu hỏi rất thú vị. Hãy đọc cho họ số điện thoại của bạn bằng hai cách.
Có thể trợ giúp tôi ư? Đó chỉ là những lời khích lệ. Tôi đã từng nhận thư điện tử từ một đồng nghiệp ở khu phố trên, anh ấy viết, Hy vọng không có viên gạch nào rơi đúng vào người cô, Anh ấy đang nói đến một tòa nhà vừa mới đổ ở vùng lân cận khu phố dưới Manhattan. Tuy nhiên, trong thư điện tử, từ Tôi đen ngòm to tướng đó lại hiện rõ trên màn hình của người nhận.
Tôi thanh toán tiền cho người đàn ông đứng sau quầy thanh toán tiền và, nhưng vẫn không rờ lon Coca cỡ to khi tôi rời đi, tôi chẳng nghe… thấy gì cả. Khi mọi người thấy tự nhiên phải ngước lên nhìn bạn, họ thường có tâm lý kính trọng bạn. Chỉ cần hai là đủ: Gần và xa.